THẤT CHỦNG VŨ KHÍ - Trang 116

Tiểu Vũ cười cười nói:
- Chờ một chút.
Đinh Cán chờ đó.
Tiểu Vũ hỏi:
- Ngươi có biết tại sao ta thả ngươi đi không?
Đinh Cán lắc đầu.
Tiểu Vũ nói:
- Bởi vì ngươi không còn là một người còn sống, ngươi đã chết từ lâu!
Đinh Cán đã đi rồi, Cao Lập còn đứng như một pho tượng ở đó, không

động đậy tí nào.

Sau đó, y bỗng khom lưng lại mửa.
Tiểu Vũ nhìn y, đợi y mửa xong hết, mới thở ra nói:
- Có phải anh cũng sợ mình sẽ như hắn vậy sau này không?
Cao Lập còn đang lộ vẻ thống khổ trên mặt, y nói:
- Không chừng hiện tại tôi cũng đã giống hắn rồi.
Tiểu Vũ nói:
- Anh không giống.
Cao Lập nói:
- Nhưng nếu tôi ở trong hoàn cảnh đó, không chừng tôi cũng sẽ làm vậy.
Y dùng sức nắm hai nắm tay lại, nói từng tiếng một:
- Bởi vì tôi cũng muốn sống cho được, không sống không được.
Tiểu Vũ hỏi:
- Anh sợ chết?
Cao Lập nói:
- Tôi không sợ chết, nhưng tôi phải sống đó.
Tiểu Vũ hỏi:
- Vì cô bạn đó của anh mà phải sống?
Cao Lập bỗng quay phắt đầu, nhìn lên đám mây trắng trên trời cao.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.