THẤT CHỦNG VŨ KHÍ - Trang 1187

Đặng Định Hầu nói:
- Nhưng gương mặt của ngươi...
Đinh Hỷ nói:
- Nét mặt không giống nhau, có thể dùng dị dung. Dị dung thuật của tôi

tuy không cao minh gì, may sao lão Sơn Đông mặt mày cũng không có gì
làm người ta chú ý, dù ông có muốn người ta nhìn kỹ, nhất định cũng chẳng
ai thèm.

Y cười lên một tiếng, nói tiếp:
- Huống gì, tôi còn đem theo ba thứ lễ vật rất là long trọng, người tống lễ,

ắt là phải được hoan nghênh.

Đặng Định Hầu gật gật đầu:
- Ta và Vương đại tiểu thơ dĩ nhiên là lễ vật ngươi muốn mang lên.
Đinh Hỷ nói:
- Các người là hai thứ.
Đặng Định Hầu hỏi:
- Còn một thứ nữa là gì?
Đinh Hỷ nói:
- Gà nướng.

Phòng xá xây bằng những cây gỗ lớn khổng lồ, tuy rất thô lậu, nhưng

đượm đầy vẻ chất phác nguyên thủy, xem ra lại có vẻ có khí thế trấn áp
người ta.

Người nơi đây cũng vậy, man dã, kiêu hãnh, dũng mãnh, giống như

những con dã thú thời sơ khai.

Chỉ có một người ngoại lệ.
Người này mặc y phục màu đen, mặt mày trơ trơ không một tý biểu tình,

cặp mắt ngược lại loang loáng sáng rực.

Người này xem ra không dã man, cũng không hung mãnh, nhưng còn

đáng sợ hơn người khác.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.