THẤT CHỦNG VŨ KHÍ - Trang 1205

Cặp mắt của Tiểu Mã đang nhìn trừng trừng vào cái cổ trắng ngần ấy.
Càng nhìn những gì không thấy, càng cảm thấy nó thần bí, càng thần bí lại

càng muốn nhìn.

Đàn ông trên đời này có mấy người không phải như thế?
Cô gái tắm mà mặc đồ đang thở ra nói:
- Anh đã cứ muốn nhìn, tôi cũng chẳng biết làm sao, nhưng anh không

được xông vào đây, cửa không khóa, chỉ đẩy một cái là mở ra ngay.

Tiểu Mã không cần dùng sức, y đưa cả người ra đẩy vào cửa.
Cửa quả thật mở ra, một tiếng “tỏm” vang lên, Tiểu Mã cũng nhảy luôn

xuống hồ.

Thật ra y cũng không cố ý nhảy xuống đó, nhưng đã lỡ nhảy xuống, y

cũng chẳng buồn đi lên.

Cùng tắm chung một hồ với bảy tám cô con gái, rốt cuộc cũng không phải

là một chuyện ai ai đều gặp phải.

Các cô tuy đang vừa cười vừa la ó lên, không ai lộ vẻ gì là tức giận.
Đối với bọn họ mà nói, hình như đây không phải là lần đầu tiên.
Trong bọn không khỏi có người mở miệng ra bàn luận:
- Cái anh này vừa dơ vừa hôi hám, đến đây tính làm gì vậy?
Tiểu Mã không đến nỗi tệ lắm:
- Bởi vì tôi dơ tôi hôi hám, mới tính lại tắm một cái. Các cô tắm ở đây

được, dĩ nhiên là tôi cũng tắm được.

- Nếu đã tắm, tại sao còn mặc đồ?
- Cô ta mặc đồ tắm được, tại sao tôi làm không được?
Y có lý do rất vững.
Cô con gái mặc đồ lắc đầu thở ra nói:
- Xem ra anh cũng nên tắm một cái, có điều ít nhất anh cũng nên bỏ giày

ra đi chứ.

Tiểu Mã nói:
- Cởi giày ra làm gì? Giày rửa luôn sạch khỏe, không phải tiện lợi lắm

sao?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.