THẤT CHỦNG VŨ KHÍ - Trang 1287

Một lưỡi thuận theo quỷ đầu đao lướt lên, lập tức nghe có tiếng la thảm

thiết.

Máu tươi bắn lên tung tóe, bàn tay cầm đao của gã đó đã bị chặt đứt, kiếm

quang lại lóe lên, lưỡi kiếm đã đâm xuyên qua ngực. Nhát kiếm ấy không
những gọn ghẽ, mà còn nhanh và chuẩn, không những vậy mà còn hiểm độc
hung hãn không tả được.

Hỏa tinh bắn lên tứ phía, tinh tinh tinh ba tiếng vang lên, cây dọc tẩu đã

đưa lên đở mấy nhát kiếm liên tiếp.

Thiết Tam Giác rốt cuộc không phải là một người dễ đối phó, gót chân

của y chạm vào cây gỗ ngang của chiếc kiệu, thân hình y tá sức búng lên
không.

Cường địch đang bao vây chung quanh, y làm sao còn dám ham đánh, y

đang tính bỏ chạy.

Nào ngờ kiếm quang lúc đó đã tới ngay háng của y, ánh kiếm lại lóe lên,

lưỡi kiếm đã xuyên qua đủng quần.

Nhát kiếm ấy còn ác độc, còn chuẩn, còn hung hiểm hơn.
Thiết Tam Giác rú lên một tiếng thảm thiết như sói tru, y tới chết cũng

không ngờ được, người sử chiêu đó là một cô bé mười sáu tuổi.

Mũi kiếm còn đang nhỏ máu.
Hai cô con gái đang đứng vai sát vai, mảnh khăn sa đen che mặt nhè nhẹ

tay động trong gió đêm.

Bàn tay cầm kiếm của các cô vững như bàn thạch.
Các cô còn đang cười ngõn nghẽn.
Đối với các cô, giết người hình như là một trò chơi thích thú.
Đấy không chừng các cô tuổi tác còn quá nhỏ, còn chưa hiểu được thế

nào là giá trị sinh mạng một con người.

Tiếng cười của các cô nghe thật dễ thương, nụ cười lại càng yêu kiều mỹ

lệ.

Thường Vô Ý lạnh lùng nhìn các cô, y bỗng nói:
- Hảo kiếm pháp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.