THẤT CHỦNG VŨ KHÍ - Trang 1329

Tuy lão muốn chết, quả thật lão thà chết dưới lưỡi kiếm của Thường Vô Ý

còn hơn, khổ nỗi Thường Vô Ý đã tra kiếm vào vỏ.

Chết, rốt cuộc cũng không phải là chuyện dễ dàng.
Tuy lão đã là một người già, không còn bao nhiêu sinh mệnh thừa lại,

nhưng cũng chính vì lão là một người già, lão mới hiểu sinh mệnh trân quý
bao nhiêu.

Sương mù đã tan dần, thân hình của Bốc Chiến đã biến vào trong sương

mù, cây dọc tẩu còn đang nằm trên mặt đất, trong đầu dọc tẩu lửa đã tắt
ngấm.

Ánh mắt của Lam Lan đang sáng rực lên:
- Lần này lão đi rồi, nhất định sẽ không trở lại.
Tiểu Mã nói:
- Không những lão không trở lại, đồ tử đồ tôn gì của lão cũng sẽ không

lại.

Bọn họ đều thấy được lão sói già ấy không những có cốt đầu, mà cốt đầu

còn cứng rắn lắm.

Người làm ăn đứng bên cạnh bọn họ bỗng cười nói:
- Hiện tại tuy người không ít đi, các vị vẫn còn có thể uống thêm được vài

ly.

Tiểu Mã cố ý hỏi:
- Tại sao?
Người làm ăn cười vả lả nói:
- Bởi vì kiếm pháp của vị đại gia này, tôi rất lấy làm bội phục.
Bỗng nghe sau lưng có một người nói:
- Tôi cũng bội phục lắm.
Bọn họ quay đầu lại, mới phát hiện ra, trong phòng lại có thêm một người

nữa, một vị quân tử mặc nho y đội mũ cao, tay đang phe phẩy một cái quạt.

Sói quân tử rốt cuộc cũng đã đến.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.