THẤT CHỦNG VŨ KHÍ - Trang 148

Kim Khai Giáp nhìn đăm đăm, ánh mắt lộ vẻ đăm chiêu, làm như trước

giờ lão chưa thấy máu chảy bao giờ.

Bà già không ngớt run rẩy toàn thân.
Không biết là vì chưởng lực kỳ quái của Thu Phong Ngô, hay vì tiếng

động của xương cốt đang bị đập vụn, bà ta bỗng sợ quá như một đứa bé
đang từ trong cơn ác mộng tỉnh lại.

Thu Phong Ngô chụp ngay đầu tóc bạc phơ của bà ta, dùng sức kéo mạnh

một cái, vừa tóc vừa da bị kéo tuột ra, lộ một khuôn mặt khác.

Một khuôn mặt ốm nhách vàng khè sợ sệt, nhưng còn non choẹt. Thu

Phong Ngô lạnh lùng nhìn y nói:

- Ngươi mới vào phải không?
Người đó gật gật đầu.
Thu Phong Ngô hỏi:
- Ngươi có biết ta là ai không?
Người đó liếm môi khô ran nói:
- Tôi… tôi có nghe nói.
Thu Phong Ngô nói:
- Vậy thì ngươi phải biết ta có ít nhất ba chục cách để cho ngươi hối hận

tại sao mình phải sinh ra cõi đời này.

Người đó gật gật đầu, gương mặt đã biến ra nhợt nhạt.
Thu Phong Ngô nói:
- Vì vậy tốt nhất ngươi nên nói thật.
Người đó nói:
- Tôi nói… tôi nói.
Thu Phong Ngô hỏi:
- Các ngươi có mấy người lại đây?
Người đó nói:
- Sáu người.
Thu Phong Ngô hỏi:
- Đều là hạng người nào?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.