THẤT CHỦNG VŨ KHÍ - Trang 149

Người đó nói:
- Tôi không biết, tôi không biết thật.
Thu Phong Ngô hỏi:
- Bọn họ đang ở đâu?
Người đó nói:
- Đang ở trái núi bên kia, đợi chúng tôi…
Y nói chưa hết lời, bỗng nghe có tiếng xương cốt kêu răng rắc lên.
Xương cốt của y đang gãy vụn.
Thu Phong Ngô quay người lại, không buồn nhìn thêm nửa mắt.
Y giết người trước giờ không bao giờ phải nhìn lại.
Nhưng Kim Khai Giáp còn đang nhìn chăm chú vào vũng máu tươi trên

mặt đất, lão bỗng nói:

- Ta đã có tới sáu năm nay chưa từng giết người.
Thu Phong Ngô nói:
- Sáu năm quả thật không phải là khoảng thời gian ngắn.
Kim Khai Giáp nói:
- Ta bắt đầu giết người lúc mười ba tuổi, đến bây giờ mới hiểu được, giết

người là chuyện ghê tởm ra làm sao.

Thu Phong Ngô thở ra một hơi nói:
- Bất quá còn hơn là bị người khác giết mình một chút.
Kim Khai Giáp bỗng ngẩng đầu lên, nhìn y chăm chú hỏi:
- Sao ngươi biết bọn họ đến đây giết ngươi?
Thu Phong Ngô cười khổ nói:
- Bởi vì tôi cũng đã từng làm chuyện giống như vậy.
Kim Khai Giáp còn chưa kịp hỏi thêm, đã nghe có tiếng Song Song hỏi:
- Anh đã từng làm chuyện gì?
Song Song đang tựa vào vai Cao Lập, đứng dưới ánh mặt trời.
Gương mặt của Cao Lập trắng bệch ra khẩn trương, nhưng gương mặt của

Song Song đang tươi cười rạng rỡ còn hơn ánh mặt trời.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.