THẤT CHỦNG VŨ KHÍ - Trang 196

Giọng nói của gã đượm vẻ tự tin thật kỳ dị mà đáng sợ, làm như quan tòa

đang xử tội phạm nhân.

Cao Lập lại bật cười lên, y phải tốn bao nhiêu là sức lực mới làm cho

mình cười được lên tiếng.

Nhưng Ma Phong chẳng thèm nhìn tới y, gã nhẫn nhịn nói:
- Thêm bảy ngày nữa là trăng tròn, ta giết người thông thường thích đợi

tới trăng tròn.

Cao Lập cười nhạt nói:
- Không chừng ngươi không chờ được lâu tới như vậy.
Ma Phong hững hờ nói:
- Không chừng, nhưng ta nghĩ ngươi cũng cần gì phải nôn nóng chết cho

được.

Nhất định ngươi còn bao nhiêu chuyện hậu sự phải lo, mụ vợ của ngươi

nhất định cũng không nguyện ý ngươi chết ngay bây giờ.

Câu cuối cùng tựa như mũi kim đâm thẳng vào dạ dày Cao Lập.
Y cảm thấy dạ dày của mình đang co rút lại, như muốn mửa ra.
Ma Phong nói:
- Ta có thể chờ ở đây bảy ngày, ít ra nơi đây cũng có vẻ sạch sẽ lắm.
Cao Lập nói:
- Ngươi nói sao?
Ma Phong nói:
- Ta nói là bất kể ra sao, sống thêm được bảy ngày cũng là chuyện tốt.
Cao Lập nhìn gã.
Thật ra gã không cười nhưng gương mặt xem ra có vẻ âm hiểm, độc ác,

lại có vẻ như đang lộ một nụ cười đầy tự tin.

Cũng chính vì cái thứ tự tin thật kỳ dị đó mà làm cho cả con người gã

biến thành âm hiểm đáng sợ hơn.

Ma Phong chầm chậm nói:
- Bảy ngày, đúng bảy ngày bảy đêm. Như vậy cũng đã đủ làm rất nhiều

chuyện rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.