THẤT CHỦNG VŨ KHÍ - Trang 226

Cô biết y nhất định đã đến chỗ chôn thi thể của Ma Phong tìm kiếm, cô hy

vọng y tìm ra.

Cô chỉ cầu xin đừng có tai họa bất hạnh gì rơi xuống đầu bọn họ nữa.
Nhưng không biết sao, trong lòng cô có một thứ linh cảm bất thường,

nước mắt cô đã rơi lả chả.

Gió thổi qua, tiếng gió nghe như lời khóc than.
Không biết trải qua bao lâu, rốt cuộc cô nghe tiếng chân của y trở lại.
Tiếng chân chầm chậm mà nặng nề.
Trái tim của cô chìm xuống, cô len lén chùi nước mắt, nhịn không nổi, hỏi

y:

- Tìm ra không?
- Không.
Giọng của y vì kinh hoảng và hoảng sợ mà biến ra ấm ớ.
Song Song lắng nghe, trong lòng cô như bị kim châm đau nhói, cô nhỏ

nhẹ nói:

- Anh nghĩ không ra đã đánh rớt lúc nào?
Cao Lập nghiến răng, tự hồ như hận không cắt đứt đi được cổ họng của

mình.

Y chưa bao giờ thù hận mình như lúc này.
Song Song không an ủi y, bởi vì nàng biết hiện tại bất cứ an ủi thế nào

cũng vô dụng.

Cô chỉ có thể tìm cách làm lạc hướng tư tưởng của y, vì vậy cô hỏi dò:
- Lúc anh về đến đây, Khổng Tước Linh không có trên người anh?
- Ừm.
- Anh không soát lại trong người sao?
- Anh… anh không ngờ lại đánh rơi.
Dĩ nhiên là y không ngờ.
Bao nhiêu bi kịch, bất hạnh đều xảy ra trong những tình huống bất ngờ.
Song Song nhịn không nổi, hỏi:
- Lúc anh giết Ma Phong, trên người còn Khổng Tước Linh không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.