THẤT CHỦNG VŨ KHÍ - Trang 248

Rượu đắng cũng thế, cay cũng thế, cũng phải uống cạn.
Thu Phong Ngô chầm chậm đứng dậy, quay người đi.
Y không muốn nói thêm gì, nhưng đến lúc y ra tới cửa, y bỗng quay đầu

lại nói:

- Tôi còn có chuyện quên nói với anh.
Cao Lập đang lắng tai nghe.
Thu Phong Ngô nói:
- Liên minh tiêu cuộc của sáu tỉnh miền Bắc đã được thành lập, minh chủ

là Bách Lý Trường Thanh.

Ánh mắt xám xịt của Cao Lập bỗng lóe lên một tia lửa.
Một tia lửa sáng huy hoàng.
Thu Phong Ngô đã ra khỏi phòng.
Một hồi thật lâu, Cao Lập mới chầm chậm nói:
- Cảm ơn anh, cảm ơn anh đã cho tôi biết chuyện đó.
Y cảm kích thật sự.
Bởi vì y bỗng phát giác ra cả đời mình đã sống có ý nghĩa, y đã hoàn toàn

mãn ý.

Y đã yêu, đã được yêu.
Y đã vì người khác làm một chuyện có ý nghĩa, có giá trị, đã không uổng

đi một kiếp người.

Ly rượu của Thu Phong Ngô thủy chung vẫn chưa được đụng tới.
Cao Lập lập tức đưa ly rượu lên miệng uống cạn.
Là rượu đắng cũng tốt, là rượu độc cũng tốt, y đều uống cạn.
Đây là chính là kiếp người.
Kiếp người có những chuyện bất cứ là mình muốn làm hay không muốn

làm đều không thể làm không được.

Một người muốn chết được bình tĩnh, có thể thậm chí còn khó hơn là sống

bình tĩnh.

Đêm khuya lắm, không trăng không sao.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.