THẤT CHỦNG VŨ KHÍ - Trang 265

tiếng trước.

Vì vậy Đoàn công tử cũng học đầy đủ, y phát giác ra lúc chưa nói chuyện,

ho lên vài tiếng trước, là cách tốt nhất.

Nào ngờ người đàn bà đẹp mặc áo trắng đã bước lại, tay vịn vào khoang

thuyền, nhìn y, cặp mắt tuyệt đẹp đang lộ đầy vẻ quan thiết, cô dịu dàng nói:

- Đoàn công tử có phải bị lạnh đấy không? Nơi đây tấu xảo có chút cao

đơn mua từ kinh đô, trị cổ họng tốt lắm.

Đoàn Ngọc ngay cả ho cũng không dám ho lên nữa, y gượng cười nói:
- Không cần, tôi... tại hạ tốt thôi...
Người đàn bà đẹp mặc áo trắng nhoẻn miệng cười nói:
- Công tử vốn là người tốt, tôi biết mà.
Đoàn Ngọc đỏ mặt lên, nói nhanh:
- Không phải tôi có ý như vậy, tôi muốn nói là, tôi không có bệnh.
Người đàn bà đẹp mặc áo trắng cười càng ngọt ngào, cô nói:
- Không có bệnh lại tốt nữa, trên thuyền còn có một bình Trúc Diệp

Thanh để lâu năm...

Đoàn Ngọc vội vã nói:
- Không cần, không cần khách khí, tại hạ đang tính cáo từ đây.
Người đàn bà đẹp mặc áo trắng cúi đầu xuống nhỏ nhẹ nói:
- Công tử muốn đi, dĩ nhiên tiện thiếp không dám cản trở, chỉ bất quá, lỡ

công tử đi rồi, mấy gã ác tăng đó trở lại nữa thì sao?

Đoàn Ngọc không biết nói gì.
Muốn làm người tốt, thì phải làm cho đáo để.
Trên bờ đang có người kêu:
- Tiền rượu của vị công tử trên thuyền kia tổng cộng là một lượng bảy

tiền, còn chưa tính xong, xin trả giùm cho.

Người đàn bà đẹp mặc áo trắng nói:
- Tiền rượu của công tử, tôi...
Đoàn Ngọc vội vã nói:
- Không được, xin đừng khách khí, tôi đã có đây.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.