THẤT CHỦNG VŨ KHÍ - Trang 268

Bàn tay trên mặt y nhè nhẹ phe phẩy mấy cái, người thì rón rén bò dậy

khỏi giường.

Người còn đẹp hơn cả hoa.
Cặp đùi dài dài, cái eo thật nhỏ, đầu tóc đen nhánh xỏa xuống hai bên vai

như suối mây, da thịt trơn láng mềm mại như lụa.

Ngay cả ánh trăng cũng đang nhìn trộm vào song cửa, huống gì là người?
Đoàn Ngọc len lén mở mi mắt, y nhịn không nổi phải khen thầm lên trong

bụng.

May mà y chưa đem câu khen thưởng ấy thốt ra ngoài miệng.
Bởi vì y bỗng phát hiện ra Hoa Dạ Lai đang rón rén cầm lấy quần áo của

y lên, cùng thủ pháp thật khinh xảo, móc cái hầu bao trong đó ra.

Sau đó, cô lại rón rén đi đến song cửa, song cửa có để mấy chậu bông, có

phải là Dạ Lại hương không?

Cô ngần ngừ một lát, bèn đem cây bông trong chậu thứ hai ra, đem hết cả

đất cát ra ngoài.

Sau đó cô lại dùng động tác nhanh nhẹn nhất, bỏ hầu bao của Đoàn Ngọc

vào trong, rồi lại bỏ cây bông vào lại, đổ đất cát vào nhè nhẹ, đập xuống cho
bằng phẳng.

Hiện tại không ai biết được cái chậu bông này có điểm gì khác biệt hơn

chậu bông khác.

Cô thở phào ra một hơi nhẹ, lúc quay người lại, gương mặt còn nhịn

không nổi lộ ra một nụ cười đắc ý.

Cô cười thật ngọt ngào, như một đứa bé ngây thơ vô tội.
Chỉ tiếc là Đoàn Ngọc bấy giờ không còn thưởng thức gì được. Y đã

nhắm mắt lại, lỗ mũi còn thậm chí phát ra tiếng ngáy nho nhỏ đều đều,
giống như tiếng ngáy của những người say rượu.

Hoa Dạ Lai đứng ở đầu giường, nhìn y ra chiều thỏa mãn, cô rón rén bò

lên giường, đưa đôi tay mềm mại trơn láng ôm chặt lấy y.

Hiện tại hình như cô hy vọng y tỉnh lại thôi.
Dĩ nhiên Đoàn Ngọc không tỉnh lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.