THẤT CHỦNG VŨ KHÍ - Trang 305

- Câu nói này quả không sai đâu được, người khác có đem y bán đâu đó, y

vẫn còn cảm thấy thú vị.

Nãy giờ cô vẫn đang ngồi đó lắng nghe, làm như còn đang tức giận

chuyện gì.

Đoàn Ngọc cười nói:
- Cô yên tâm, dù có ai muốn bán tôi đi, e rằng cũng không có ai chịu mua.
Hoa Hoa Phong cười nhạt nói:
- Câu nói này cũng không sai tí nào, có ai chịu mua một tên ngốc?
Đoàn Ngọc hỏi:
- Tôi giống một kẻ ngốc thật sao?
Hoa Hoa Phong hỏi lại:
- Anh tính đi vào đó thật sao?
Đoàn Ngọc trả lời:
- Tôi vốn lại đây để bái phỏng Cố đạo nhân kia mà.
Hoa Hoa Phong hỏi:
- Người khác bất kể nói sao, anh đều toàn bộ tin cả.
Đoàn Ngọc lại thở ra, nói:
- Nếu cô không tin người khác, người khác làm sao tin cho được cô?
Hoa Hoa Phong bỗng đứng bật dậy, hầm hầm nói:
- Được, anh muốn đi thì đi đi.
Đoàn Ngọc hỏi:
- Còn cô?
Hoa Hoa Phong cười nhạt nói:
- Tôi chẳng có hứng thú đi xem người ta đánh bạc, cũng chẳng muốn bồi

bạn một tên ngốc đi nạp mạng, tôi còn có chuyện của tôi.

Cô chẳng nhìn thêm Đoàn Ngọc lần nào, quay đầu bỏ đi ngay.
Đoàn Ngọc cứ thế mà nhìn cô đi, cô cũng cứ thế mà đi thật.
Nữ đạo sĩ chớp mắt hỏi:
- Ông không kéo cô ấy lại sao?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.