THẤT CHỦNG VŨ KHÍ - Trang 309

- Chỉ còn có ba người làm sao tiếp tục, tôi xem hôm nay chi bằng nghỉ

thôi!

Gã đại hán râu xồm vội vã nói:
- Bây giờ nghỉ sao được, tôi đã thua mười mấy đồng rồi.
Thì ra một mảnh giấy chỉ bất quá là một đồng.
Gã đại hán râu xồm chắc là trời sinh cái tính hiếu thắng tranh giành,

không chịu nhận thua, nếu không tại sao lại coi chuyện mất mười mấy đồng
to lớn quá như vậy.

Cố đạo nhân phảng phất cũng còn chưa tận hứng, bấy giờ y mới phát hiện

ra trong phòng còn có thêm một người nữa, y ngẩng đầu lên, nhìn Đoàn
Ngọc mấy cái, mỉm cười nói:

- Ông bạn này chắc tính lại đây làm một chân?
Đoàn Ngọc vừa tính nói “không”, gã đại hán râu xồm đã giành nói:
- Ngoan chút xíu, cũng không sao, đánh xong ta mời ngươi uống rượu.
Bọn họ quả thật không đánh lớn lắm.
Đoàn Ngọc trầm ngâm trong bụng:
- Mình đã có chuyện nhờ người ta, làm sao có thể để người ta cụt hứng

được, dù thua chút đỉnh cũng chẳng có sao.

Nghĩ đến đó, Đoàn Ngọc bèn cười cười nói:
- Được, tôi xin bồi ba vị một lát, chỉ bất quá tôi không biết đánh bài lắm.
Gã đại hán râu xồm lập tức mừng rỡ ra mặt, cười nói:
- Ông bạn này thật có ý tứ lắm.
Cố đạo nhân cặp mắt loang loáng sáng rực, cũng đang nhìn chừng Đoàn

Ngọc, y mỉm cười nói:

- Nghe khẩu âm ông bạn, hình như từ phương xa lại.
Đoàn Ngọc nói:
- Đúng vậy, tôi ở Trung Nguyên lại.
Cố đạo nhân hỏi:
- Qúy tính?
Đoàn Ngọc nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.