THẤT CHỦNG VŨ KHÍ - Trang 316

Cố đạo nhân nói:
- Đây là vàng ròng tám trăm năm chục lượng, đổi thành bạc, vừa đúng

tám vạn lượng. Xin Đoàn công tử nhận cho.

Đoàn Ngọc lại ngẩn mặt ra.
Mỗi một tấm giấy số ấy, lại là cả một ngàn lượng bạc!
Lúc nãy y tùy tiện, đặt mười vạn lượng bạc đánh xuống một ván bài.
Gia giáo nhà Đoàn lão gia từ trước giờ rất nghiêm ngặt, bởi vì hy vọng

luyện cho đứa con trai độc nhất thành một người hữu dụng chính trực,
không phải là muốn cho đứa con mình làm một gã công tử phong lưu quăng
tiền như cỏ rác.

Vì vậy Đoàn Ngọc đến năm lên mười hai tuổi, mới bắt đầu được quy định

cho xài tiền ăn vặt.

Lúc bắt đầu vào là mỗi tháng một lượng bạc, đến năm mười bốn tuổi, mới

tăng thêm thành hai lượng.

Đến năm mười sáu tuổi là mẫu thân y năn nỉ, mới phát cho y mười lượng.
Như vậy cho tới khi y lên mười tám tuổi, lần này y ra khỏi cửa, Đoàn lão

gia tử tuy đưa cho y mười tấm ngân phiếu một trăm lượng mới nguyên, mà
còn phải dặn đi dặn lại, không được tiêu hết sạch.

Một ngàn lượng bạc ngân phiếu, chính là món tiền lớn nhất cả đời của

Đoàn Ngọc từng có được.

Tay y xài không tiện tặn lắm, nhưng cũng rất cẩn thận, còn mấy tấm vàng

lá mẫu thân y đưa riêng cho dành khi chuyện khẩn cấp, y không nghĩ đến
chuyện lấy ra xài.

Y cảm thấy nếu một người muốn tiêu tiền, thì nên đem sức lao lực của

mình ra kiếm lấy.

Y vốn trước giờ khinh thường những kẻ tán gia bại sản đem tiền của đời

trước kiếm được ra vung vãi như cỏ rác.

Thật ra, trước giờ y chưa hề phung phí mất một lượng bạc nào. Nhưng

vừa rồi, y tùy tùy tiện tiện đưa cho đứa nhỏ một ngàn lượng, lại đưa cho Cố
đạo nhân sáu bảy vạn lượng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.