THẤT CHỦNG VŨ KHÍ - Trang 437

- Ông có thể tìm được y không?
Cố đạo nhân cười nói:
- Muốn tìm ai khác, ta còn chưa nắm chắc trong tay, muốn tìm Vương

Phi, điều đó còn dễ hơn cả mèo bắt chuột nữa.

Muốn tìm Vương Phi quả thật rất dễ dàng, bởi vì y đang ở ngoài chùa

Phong Lâm, chỗ quán rượu nhỏ của Cố đạo nhân, uống rượu.

Cái vị nữ đạo sĩ phong tư trác ước ấy, đang ngồi một bên cạnh.
Hôm nay tâm tình của bà ta hình như rất tốt, bà ta cũng vừa uống hai ly

rượu, rõ ràng dung nhan lại càng hoán phát, diễm lệ tươi sáng.

Xem ra Cố đạo nhân thật là một người có phúc, đàn ông lấy được bà vợ

như vậy không có nhiều lắm.

Cố đạo nhân đã kéo Vương Phi qua một bên, nói vài câu, Vương Phi

không ngớt gật đầu.

Nữ đạo sĩ lấy đuôi mắt liếc bọn họ, nhịn không nổi hỏi:
- Hai người thì thầm nói gì với nhau vậy? Có phải là lén lút đi kiếm đàn

bà đấy không?

Cố đạo nhân cười nói:
- Chúng ta nhất định sẽ không tìm nhiều lắm, mỗi ngày tối đa chỉ tìm ba

người.

Nữ đạo sĩ trừng mắt nhìn y một cái, rồi nhoẻn miệng cười nói:
- Vậy thì tôi cũng không tìm nhiều lắm đâu.
Cố đạo nhân hỏi:
- Bà tìm gì?
Nữ đạo sĩ nói:
- Các ông ra ngoài tìm đàn bà, không lẽ tôi không biết ở trong nhà tìm đàn

ông sao?

Cố đạo nhân nói:
- May mà quanh vùng này toàn là hòa thượng.
Nữ đạo sĩ hững hờ nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.