THẤT CHỦNG VŨ KHÍ - Trang 452

chuyện thường.

Hoa Hoa Phong lạnh lùng nói:
- Ông không sợ người khác giết lầm ông?
Nghiêm Cửu hững hờ nói:
- Lão phu đã quá ngũ tuần, hôm nay lại đây, đã đem chuyện sống chết bỏ

ra ngoài không kể rồi.

Ánh mắt ông ta như lưỡi đao nhìn dính vào Đoàn Ngọc, bỗng gằn giọng

nói:

- Lấy thanh Bích Ngọc Đao của ngươi ra, chỉ cần ngươi có thủ đoạn gì, cứ

việc cắt đầu lâu ta xuống làm đồ uống rượu cũng không sao.

Đoàn Ngọc thở ra một hơi, cười khổ nói:
- Tôi uống rượu trước giờ chỉ muốn dùng ly thôi.
Nghiêm Cửu nói:
- Nhưng ta thì muốn dùng đầu của ngươi uống rượu, dùng máu của ngươi

rót đầy vào làm rượu, tế anh hồn con ta.

Giọng nói của ông ta nghẹn ngào, cặp mắt như hai cây đinh dính chặt vào

cổ họng của Đoàn Ngọc, bàn tay xương xẩu, đã đưa lên như vuốt chim ưng,
phảng phất như hận không được bóp xuyên thủng vào cổ họng Đoàn Ngọc.

Bất cứ ai cũng đều thấy được, ông ta đã đem hết mấy chục năm công lực

trong người, toàn bộ tụ vào hai bàn tay đó, chỉ cần một cú đánh ra, ắt phải là
cú sát thủ trí mệnh.

Chính ngay lúc đó, bỗng nghe có người lớn tiếng nói:
- Đừng xuất thủ, đừng có giết lầm người!
Một người vừa la vừa xông thẳng vào nhà, chính là gã thiếu niên thần bí

gương mặt trắng bệch kia.

Gã thiếu niên này rốt cuộc là ai? Sao y biết được Nghiêm Tiểu Vân không

bị chết bởi tay Đoàn Ngọc? Sao y biết Nghiêm Cửu đã từng giết người?

Dĩ nhiên là y biết.
Trên đời này không chừng chỉ có y là người duy nhất chứng minh được

Nghiêm Tiểu Vân không hề bị chết dưới tay Đoàn Ngọc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.