THẤT CHỦNG VŨ KHÍ - Trang 454

Hình như y cũng đã thấy cái bí mật này từ lâu:
- Bọn họ không muốn để Nghiêm Cửu gia thấy trên người y còn có vết

thương gì khác ngoài vết đao chém, bọn họ nhất định phải làm cho Nghiêm
Cửu gia tin rằng, y trực tiếp bị anh chém chết.

Nghiêm Cửu nói:
- Gương mặt người chết đại khái không tránh khỏi méo mó nhăn nhó, bọn

họ đã tính đúng, ta sẽ không thấy được sự giả mạo.

Hoa Hoa Phong lại càng không hiểu:
- Ông đã biết y chưa chết, tại sao còn đi giết Đoàn Ngọc, báo thù cho y?
Nghiêm Cửu nói:
- Bởi vì ta cũng biết, nhất định tự nó sẽ cảm thấy không mặt mũi gì gặp ta,

nếu không đem con nữ tặc Hoa Dạ Lai bắt lấy, trả thù một phen cho hả giận,
nó sẽ không muốn ra mặt gặp ta đâu.

Cho đến bây giờ, gương mặt mệt mỏi lãnh đạm của ông ta, mới lộ ra vẻ

thương hại, ông ta chầm chậm nói tiếp:

- Rốt cuộc nó cũng là con ta, tính khí nó ra sao, dĩ nhiên là ta biết rõ lắm.
Hoa Hoa Phong đại khái cũng hiểu được điểm này:
- Vì vậy ông mới cố ý dùng cách này để ép cho y ra mặt!
Nghiêm Cửu gật gật đầu, thở ra:
- Thằng bé này tuy quật cường kiêu ngạo, nhưng nhất định không phải là

thứ vong ân phụ nghĩa, nhất định sẽ không lấy mắt nhìn ân nhân cứu mạng
của mình đi liều mạng với cha mình!

Hoa Hoa Phong lại có chỗ không hiểu:
- Nhưng mà, sao ông biết y ở đây?
Nghiêm Cửu rốt cuộc lộ ra một nụ cười trên khuôn mặt:
- Ta đã đoán ra từ lâu, cái vị nhân huynh bị người bỏ vào trong rương ấy

chính là nó.

Hoa Hoa Phong cũng bật cười:
- Ông cũng có nghe tôi nói, y mặc đồ trên người, là y phục của tôi.
Nghiêm Cửu cười nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.