Đoàn Ngọc thở ra một hơi, y cười khổ nói:
- Tại sao em bắt anh phải lo chết đi được vậy?
Châu Châu bỉu môi nói:
- Tại vì em ghen.
Đoàn Ngọc hỏi:
- Em ghen với ai?
Châu Châu nói:
- Ghen với em.
Châu Châu ghen với Hoa Hoa Phong, Hoa Hoa Phong cũng ghen với
Châu Châu, bạn thử xem món nợ này phải thanh toán ra làm sao?
Đoàn Ngọc đã thành một kẻ thiếu niên anh hùng nổi danh nhất Giang
Nam, không những vậy cũng đã thành hôn với Châu Châu.
Nhưng tâm tình của Đoàn lão gia tử lại không thoải mái tí nào, lúc nào
cũng mặt mày sầu khổ, một mình cứ ngồi thở dài.
Mọi người đều rất lấy làm lạ, Châu nhị gia lại càng kỳ quái!
- Thật tôi không nghĩ ra huynh còn có chuyện gì không được vui?
Đoàn Phi Hùng nói:
- Chỉ có một chuyện.
Châu Khoan nói:
- Huynh mau mau nói ra thôi, thật tình đệ rất muốn nghe thử.
Đoàn lão gia tử than thở nói:
- Lúc Đoàn Ngọc ra khỏi cửa, tôi đã dặn cho nó bảy điều đại giới, nói nó
không được vi phạm bảy điều đó, nhưng nó lại đi làm hết cả!
Châu nhị gia nói:
- Hình như nó có bị thiệt thòi gì đâu, cũng không có chuyện phiền phức gì
dính vào thân, còn ngược lại nhờ vậy mà phá tan bí mật Thanh Long hội đã
ám hại nó, còn thêm được bao nhiêu bạn bè.
Ông ta mỉm cười nói tiếp:
- Không những vậy, nó mà không làm như vậy, con gái tôi cũng không
phải dễ dàng gì lấy nó đâu.