THẤT CHỦNG VŨ KHÍ - Trang 478

Cái ý tứ là muốn nói, những người này nếu không chết thảm thiết dưới

ngọn đao, thì cũng đang ôm vết thương nặng chạy trốn, dù may mắn chưa
chết, nhưng cũng đã thành người tàn phế.

Tương lai, dù có người sẽ đánh bại Cát Đình Hương, nhưng y nhất định sẽ

không phải là một trong những người đó.

Cái tên Tiêu Thiếu Anh tuy để trống, tuy y đã thoát qua tai nạn này,

nhưng Cát Đình Hương trước giờ cũng không xem cái gã tán gia bại sản,
hiếu sắc tham bôi, tính tình phóng đãng này vào mắt.

Huống gì y đã bị Thịnh Thiên Bá trục xuất khỏi môn trường từ lâu, vốn

không thể nào còn coi là đệ tử của Song Hoàn Môn được.

Khóe miệng của Cát Đình Hương bất giác lại lộ ra một nụ cười đắc ý.
Song Hoàn Môn cường thịnh một thời, kiêu hùng một cõi, hiện tại rốt

cuộc đã tan tành như mây khói.

Bọn họ còn để lại được gì?
Chỉ bất quá là cặp vòng bằng bạc này, làm kỷ niệm thắng lợi của Cát Đình

Hương thế thôi.

Đêm càng khuya.
Gió thổi trên cánh cửa sổ phủ rèm xanh, ngoài cửa bỗng có tiếng chân thật

nhẹ vang lên.

Cát Đình Hương không cần quay đầu lại, lão đã biết người vừa đến là ai.
Đây là thư phòng của lão, cũng là căn phòng bí mật của lão.
Ngoài Ngũ Nương ra, nhất định không thể có ai khác lại, cũng không có

ai dám lại.

Ngũ Nương họ Quách, là danh kỹ ở Giang Nam, lão mới đem châu báu

lại mua về không lâu, hiện tại cô đã thành một vị phu nhân bán chính thức
sủng ái nhất của lão.

Với đàn bà và ngựa, Cát Đình Hương trước giờ rất có tài thưởng lãm, đàn

bà lão chọn, dĩ nhiên là người đẹp tuyệt trần.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.