THẤT CHỦNG VŨ KHÍ - Trang 489

Một người theo đó ngồi dậy, mũi chim ưng, cặp mắt sắc bén, cái áo màu

đen đầy những vết máu loang lổ, cánh tay trái đã bị chặt đứt đến tận vai.

Y nhìn quanh bốn phía hai lượt, rồi tung mình lên, đã nhảy ra khỏi quan

tài như một con mèo.

Nhìn nét mặt trắng bệch của y, lập tức biết ngay không những thương thế

của y rất nặng, y còn mất máu rất nhiều.

Nhưng y hành động xem ra vẫn rất nhanh nhẹn, vừa nhảy ra ngoài, đã

nhấc lấy cái nắp quan tài bên kia lên, trầm giọng hỏi:

- Ngươi còn chịu nổi không vậy?
Người trong quan tài cắn chặt răng, gắng gượng gật đầu.
Gương mặt của người đó còn dễ sợ hơn cả người chết, người y cũng đầy

những máu me, y bị cụt chân phải, vì vậy ngay cả ngồi dậy cũng ngồi dậy
không muốn nổi.

- Chịu nổi sao còn nằm lười biếng trong quan tài giả chết?
Người này cắn chặt răng, hằn học nói:
- Ngươi không thấy ta chỉ còn một chân đây sao?
- Không có chân cũng phải đứng dậy, nếu không sẽ chết rục trong đó đấy.
Gã áo đen mũi ưng mắt sắc bén đó, lòng dạ như sắt thép:
- Không phải ta đã nhờ Triệu lão đại chuẩn bị cho ngươi một cây nạng

sao?

Trong quan tài quả nhiên có cây nạng.
Những hạt mưa còn lớn hơn cả hạt đậu, đang rơi trên người y, mặt y, gã bị

chặt hết cả chân phải loạng choạng đứng dậy thật, chống nạng đứng dậy!

Xem ra y cũng là một người bằng sắt thép!
Bảy đại đệ tử của Song Hoàn Môn vốn toàn bộ đều là tấm thân luyện

bằng đồng, bằng thép!

Có người thậm chí còn cho là, dù mình có đem chặt đầu họ đi, họ cũng

vẫn mở miệng cắn cho mình một cái, cắn sâu vào tận xương tủy, uống tận
máu của mình!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.