THẤT CHỦNG VŨ KHÍ - Trang 490

Hai người này chính là Dương Lân và Vương Nhuệ, hai người trong bọn

bảy đại đệ tử, còn chưa bị chết dưới loạn đao.

Lại một ánh chớp lóe lên, soi sáng cả một vùng loạn thạch và hoang phần.
Vương Nhuệ đưa cánh tay còn lại, từ trong xe lừa lấy ra một cái rương gỗ,

xoay tay ném một cái, qua bên Dương Lân.

Dương Lân chụp lấy, y còn chưa bổ ngữa ra.
Nhưng cây nạng cả người y dựa vào, đã bị lún xuống đám bùn đất ướt

nhẹp. Y có thể cảm thấy vết thương đã được băng bó đâu vào đó trên chỗ
đùi phải bị đứt, bắt đầu rỉ máu ra.

Vương Nhuệ lại lấy trong xe ra một bình nước, dùng sức đá mạnh vào

mông con lừa một cái, con lừa đau quá hiù lên kinh hoảng, chạy xuống dưới
gò.

Dương Lân nhìn y cầm bình nước đang bước nhanh lại, ánh mắt y đầy vẻ

bi phẫn thống hận.

Vương Nhuệ nói:
- Trong rương có lương khô và thuốc chữa thương, chỉ cần tiết kiệm một

chút, chúng ta còn có thể ở đây được nửa tháng.

Dương Lân đang dỏng tai nghe.
Vương Nhuệ nói:
- Cát Đình Hương nhất định sẽ không ngờ mình còn trở lại nơi đây, được

nửa tháng trời dưỡng sức, thương thế chúng ta cũng đại khái sẽ lành lặn lại.

Chỗ gò núi này chính là phía sau Song Hoàn sơn trang. Những người

được chôn ở đây, ít ra cũng có một nửa là chết dưới tay bọn môn hạ của Cát
Đình Hương.

Thi thể một nhà của Thịnh Thiên Bá cũng được Cát Đình Hương mai táng

tại nơi đây.

Vương Nhuệ nói:
- Buổi sáng chúng ta nhất định phải núp trong quan tài nhưng trời tối,

chúng ta còn có nhiều chuyện để làm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.