THẤT CHỦNG VŨ KHÍ - Trang 677

Tiêu Thiếu Anh cười nói:
- Ngươi không ngờ ta nhận ra?
Bệnh nhân mỉm cười nói:
- Nhưng ta biết nhất định ngươi sẽ suy đoán ra được, ta vẫn cho rằng

ngươi là một người thông minh tuyệt đỉnh trước giờ.

Y bỗng xoay mặt lại, cúi đầu xuống, đợi đến lúc y xoay mặt qua nhìn Tiêu

Thiếu Anh, gương mặt xương xẩu vàng vọt đã biến thành trắng bệch mà
thanh tú, lúc y còn thiếu niên, y vốn là một tay mỹ nam tử phong độ.

Lý Thiên Sơn, quả nhiên là Lý Thiên Sơn.
Tiêu Thiếu Anh bỗng thở ra, nói:
- Chúng ta đã chưa gặp nhau được hai năm nay, không ngờ lại gặp mặt

trong hoàn cảnh như thế này.

Lý Thiên Sơn nói:
- Ta cũng không ngờ.
Trên bàn có rượu, rượu mạnh, y rót ra một ly, uống nhâm nhi một mình.
Lý Thiên Sơn nói:
- Ngươi không sợ trong rượu có độc, ta cũng có thể rót cho ngươi một ly.
Tiêu Thiếu Anh nói:
- Ta sợ.
Cát Tân bỗng nói:
- Tôi không sợ.
Y rót một ly rượu ra thật, uống một hơi cạn.
Tiêu Thiếu Anh nhìn y, bỗng hỏi:
- Ngươi còn nhớ chúng ta quen nhau như thế nào không?
Cát Tân nói:
- Năm xưa ta cũng tính đầu nhập Song Hoàn Môn, ta bị kẻ thù truy nã gắt

quá.

Tiêu Thiếu Anh nói:
- Nhưng có một người kiên trì không chịu cho, bởi vì y đã thấy ra ngươi

vì tỵ cừu mà lại, y không muốn phiền phức vào thân.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.