THẤT CHỦNG VŨ KHÍ - Trang 958

- Vui quá vui quá, tại sao con người ông bỗng dưng lại biến thành thú vị

quá chừng.

Đặng Định Hầu nói:
- Bởi vì...
Y còn chưa kịp nói gì, bỗng ầm lên một tiếng lớn, cỗ xe lớn vừa xe vừa

ngựa đã lọt vào trong một cái hố lớn.

Đinh Hỷ ngược lại cười phì lên.
Đặng Định Hầu cũng ngồi yên một chỗ, không những vậy còn không thay

đổi sắc mặt.

Đinh Hỷ cười nói:
- Cái món ngựa xe lọt vào hố này vốn là một trong những nghề ruột của

tôi, không ngờ hôm nay lại có người đem nó ra đối phó với tôi.

Đặng Định Hầu hỏi:
- Sao ngươi biết người ta muốn đối phó với ngươi?
Đinh Hỷ cười cười nói:
- Tôi biết, đây chỉ là chuyện báo ứng.
Bấy giờ đang có người dùng đao gõ vào trên trần cỗ xe, lớn tiếng nói:
- Người trong xe mau mau đi ra, đại lão bản chúng ta có chuyện muốn nói

với các ngươi.

Đinh Hỷ nhìn Đặng Định Hầu nói:
- Ông có biết chung quanh đây có đại lão bản nào không?
Đặng Định Hầu nói:
- Ở đây cũng gần Loạn Thạch Cương lắm, coi như đã là địa bàn của các

ngươi, ngươi phải biết rõ hơn ta.

Đinh Hỷ nói:
- Hiện tại chung quanh đây, đại lão bản duy nhất chỉ có mình ông.
Người bên ngoài lại cất tiếng dục, trần xe cơ hồ đã bị gõ lũng ra.
Đinh Hỷ nói:
- Ông có ra không?
Đặng Định Hầu hỏi:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.