THẤT CHỦNG VŨ KHÍ - Trang 960

- Đừng quên tôi là Đinh Hỷ thông minh, nghĩ ra điều gì đều là hay ho cả.
Đặng Định Hầu cười lớn bước ra khỏi xe, đứng ngoài đó một hồi thật lâu,

vẫn chưa biến thành một con nhím.

Một người đang đứng cao cao đối diện với y ở phía trên, từ xe nhìn tới,

chỉ thấy hai chân của người đó.

Một đôi chân rất xinh xắn, rất linh xảo, mang một đôi giày gai và mặc

chiếc áo gai màu trắng.

Đây là chân của một người đàn bà.
Đàn ông dĩ nhiên không có cặp chân của đàn bà, cái vị đại lão bản này là

một người đàn bà sao?

Đinh Hỷ ở trong xe hỏi vọng ra:
- Ngoài đó ra sao vậy?
Đặng Định Hầu nói:
- Bên ngoài trời tốt lắm, không lạnh cũng không nóng.
Đinh Hỷ nói:
- Nếu vậy, tôi ra không được rồi.
Đặng Định Hầu hỏi:
- Tại sao?
Đinh Hỷ nói:
- Tôi chịu không nổi thời tiết tốt như vậy, ra ngoài sẽ bị trúng gió.
Đặng Định Hầu nói:
- Bây giờ trời cũng sắp đổi đó, hình như sắp có mưa rồi.
Đinh Hỷ nói:
- Vậy thì tôi lại càng không ra được.
Đặng Định Hầu hỏi:
- Ngươi sợ bị mưa ướt sao?
Đinh Hỷ nói:
- Sợ muốn chết luôn.
Đặng Định Hầu hỏi:
- Chẳng qua, trời vẫn còn chưa mưa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.