THẬT Ư- THẬT Ư- PHẢI LÀ HỒNG PHAI XANH THẮM - Trang 1310

THẬT Ư? THẬT Ư? PHẢI LÀ

HỒNG PHAI XANH THẮM

Quan Tâm Tắc Loạn

www.dtv-ebook.com

Chương 112: Việc Nhà Của Đương Gia Chủ Mẫu (Thượng)

Đêm này, hai người nói chuyện một lúc lâu, đến tận nửa đêm mới đi ngủ.

Minh Lan ngủ rất nhức nhối, ngay cả trong mộng cũng hận không thể

đấm ngực dậm chân một phen. Cố Đình Diệp lại không bị giày vò gì, chỉ
ôm nàng ngủ say. Minh Lan thầm nghĩ, đoán là hồi ức về người mẹ đã mất
vừa rồi này hắn cũng chả ngại.

Thân thể đàn ông nóng như lửa, ngang nhiên ôm Minh Lan vào ngực.

Minh Lan giống như nằm cạnh cái bếp lò, không qua bao lâu cả người toàn
mồ hôi, mơ màng muốn đá chăn ra nhưng đá rồi chỉ thấy đau ngón chân.
Đang lơ mơ kêu ô ô mấy câu ‘ngón chân đau’, sau đó cảm thấy một bàn tay
lớn đầy chai xoa xoa ngón chân mũm mĩm của mình. Lúc đầu thật là xoa
cho hết đau nhưng xoa một lúc cảm giác liền thay đổi, bàn tay lớn kia chậm
rãi lần lên phía trên ống chân óng ả mượt mà. Minh Lan vặn eo muốn thoát
khỏi bàn tay kia, nàng rất muốn nói: “Nhớ người mẹ đáng thương của
chàng không,” nhưng không có gan, không thể làm gì khác hơn là nói:
“Ngày mai chàng còn phải lâm triều.”

Người kia hình như dừng lại một chút, khó chịu nắn bóp, càng quấn

Minh Lan chặt chẽ, ở trên người mè nheo thêm mấy lần.

Không biết qua bao lâu, sắc trời còn chưa rõ, Minh Lan nheo mắt mờ mịt

nhìn cái màn giường, đưa tay sang bên cạnh, bên người đã trống rỗng từ
bao giờ. Nàng giật mình tỉnh lại, khẽ hỏi: “Lão gia đâu?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.