THẬT Ư- THẬT Ư- PHẢI LÀ HỒNG PHAI XANH THẮM - Trang 1094

[‘] Trích bài thơ về Kinh Kha ám sát Tần Vương, “Phong tiêu tiêu hề,

Dịch thủy hàn / Tráng sĩ nhất khứ hề, bất phục hoàn”, nghĩa là “Gió hiu hắt
thổi, sông Dịch lạnh / Tráng sĩ một đi, không trở về”.

Tốt quá, nàng cũng có mấy câu muốn hỏi anh ta.

Chỉ một lúc sau, người đàn ông mang theo thân phong sương lạnh lẽo

bước vào phòng, ngẩng cao đầu bước đến, cách chỗ Minh Lan ngồi bảy
tám bước chân, bèn chắp tay thi lễ, miệng mỉm cười: “Đã lâu không gặp.”

Minh Lan hơi híp mắt quan sát. Hôm nay, Cố Đình Diệp mặc trường bào

gấm màu trời xanh sau cơn mưa, vây quanh cổ áo và tay áo là lông chồn
trắng, trên trường bào gấm thêu hoa văn chìm, thắt lưng gấm khảm ngọc
nạm bạc, bên ngoài khoác áo lông màu đen, loại áo lông này rất dày chỉ có
nam nhân có thân hình cao lớn, cường tráng mặc mới đẹp (có phải giống áo
lông của mấy anh rapper không J). Nếu để quan văn như Thịnh Hoành
khoác áo này thì không bật lên được khí thế, sẽ bị xiêm ý lấn áp.

Minh Lan đứng lên, chỉnh lại y phục đáp lễ, mỉm cười: “Chú Hai! Đã lâu

không gặp.” Sau đó, Minh Lan có chút vui mừng khi thấy khóe miệng Cố
Đình Diệp nhếch lên. Cố Đình Diệp không thèm đáp lại, cởi áo khoác
xuống tiện tay vắt sang một bên, xoay người đi đến ghế thái sư ngồi xuống
đối diện Minh Lan. Hai người đối điện cách nhau năm sáu bước.

Cố Đình Diệp nhìn Minh Lan, lại nhìn chén trà không trước mặt, thấy

Minh Lan vẫn chưa hiểu ý mình, đành phải tự lấy ấm trà rót một chén nước
nóng, sau đó mới trầm giọng nói: “Tôi với em sắp kết hôn rồi, sau này
đừng gọi bậy nữa.”

Minh Lan siết chặt nắm tay, cố gắng áp chế lửa giận. Người đàn ông

trước mắt này mặc dù mang khuôn mặt mỉm cười nhưng nói chuyện lại
trầm thấp, từ tốn, mí mắt đẹp, dài hơi hạ xuống, đôi mắt u tối mơ hồ có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.