THẬT Ư- THẬT Ư- PHẢI LÀ HỒNG PHAI XANH THẮM - Trang 1132

thanh tú lông lẫy, thông minh hiểu biết, con gái phủ ta được nuôi dạy tốt
quá.”

Vương thị trong lòng hơi có phàn đắc ý, không nhịn được nói: “Không

phải tôi khoe khoang, con gái nhà tôi nuôi dạy so với con trai còn dụng tâm
hơn, đọc sách, thêu thùa, còn có trị gia quản sự đều được dạy dỗ cẩn thận.”

Tần Thái phu nhân ánh mắt lấp lánh, cười phụ họa vài câu, Vương thị

nghe hết sức hài lòng.

Giọng nói Tần thị rất ôn hòa, thao thao nói khẽ như thì thầm, tự lúc nào

không hay đã thuyết phục được người nghe, nói cười nhưng không mất vẻ
cao quý đoan trang. Nếu Vĩnh Xương hầu Lương phu nhân cao quý nhưng
xa cách hờ hững, thì bà ta chính là luôn giữ vẻ mặt dịu dàng.

Bà cực kỳ biết nói chuyện, quay về phía lão phu nhân giọng điệu tao nhã,

lời Dương Xuân Bạch Tuyết, thể hiện tư thế tiểu thư Hầu phủ, quay về phía
Vương thị, bà lại vui vẻ, thái độ hiền hòa dễ chịu, nói một lúc lão phu nhân
đã thêm mấy phần thân mật khách khí, Vương thị dần buông xuống đề
phòng, càng nói càng ăn ý.

*Dương xuân bạch tuyết: ca khúc nổi tiếng của nước Sở thời Xuân thu

Chiến quốc, chỉ văn hay ý đẹp.

Mấy bà nói cười một trận, Tần Thái phu nhân chợt hiện vẻ chần chừ, liếc

nhìn Minh Lan, muốn nói lại thôi, xưa nay Vương nữ sĩ bình thường chậm
hiểu bỗng nhiên lanh lợi hẳn lên lên, vội hỏi: “Thái phu nhân có chuyện nói
thẳng, không cần kiêng kỵ.”

Tần Thái phu nhân vui vẻ mà cười, không chần chừ nữa: “Nếu như thế,

tôi liền không phải ngại. Tôi tới cửa quấy rầy, chính là đến đưa thiếp canh
cậu Hai nhà tôi.” Nói xong, bà từ trong tay áo lấy ra một tấm giấy đỏ thẫm,
hai tay đưa cho lão phu nhân, sau đó lại nói, “Nếu như hai vị không chê Cố
phủ phúc đức mỏng manh, tôi liền mặt dày xin canh thiếp của cô Minh.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.