THẬT Ư- THẬT Ư- PHẢI LÀ HỒNG PHAI XANH THẮM - Trang 1131

Minh Lan cung kính chỉnh đốn trang phục rồi hành lễ, gấu váy không

đung đưa, dáng người không lay động, xinh đẹp đoan trang.

Tần thái phu nhân mới nhìn, trong mắt hiện lên vẻ ngạc nhiên, bà vội vã

bảo Minh Lan đứng dậy, sau đó kéo Minh Lan đến bên người tỉ mỉ xem xét,
chỉ thấy cô bé trắng như tuyết, đẹp như vẽ, không nhịn được khen: “Thật là
cô bé xinh xắn, sao có xinh đẹp như vậy.”

Minh Lan ngại ngùng cúi đầu nhưng liếc mắt lén lút đánh giá Tần thái

phu nhân, hai mắt nhìn thấy không nhịn được giật mình.

Tần thái phu nhân mặc một bộ áo dài màu nâu sẫm thêu cành hoa cúc,

váy lụa la màu mật ong, trên đầu búi tròn đơn giản, cố định bằng cây trâm
phúc thọ bằng bạch ngọc long lanh, da dẻ trắng nõn trơn bóng, khóe môi
mỉm cười đoan trang, diện mạo dễ gần, ôn hòa mềm mại, là một phụ nữ
trung niên có gương mặt vô cùng đẹp, chỉ có nếp nhăn nơi khóe mắt hơi tiết
lộ số tuổi của bà.

Nói về tuổi, bà ta so với Vương thị lớn hơn vài tuổi, nói về vẻ ngoài,

Vương Thị tuyệt đối ngượng mồm gọi bà ta là chị.

Tần thái phu nhân kéo Minh Lan lại gần hòa nhã nói chuyện, hỏi thích ăn

cái gì, đọc sách gì, ngày thường làm những gì. Minh Lan theo lễ nghi đáp
từng câu một. Tần phu nhân rất hài lòng, cởi ra đôi vòng tay phỉ thúy đeo
vào tay Minh Lan cười nói: “Cô bé thật là xinh đẹp quá, hẳn là vẽ ra mới
được.”

Minh Lan sắc mặt ửng đỏ, cúi đầu đứng, bộ dáng e lệ, lão phu nhân nhàn

nhạt liếc nàng một chút, quay đầu khiêm tốn mà đáp: “Con bé vẫn còn con
nít không hiểu chuyện.”

Tần Thái phu nhân nhẹ nhàng làm bộ giận, cười nói: “Lão phu nhân

cũng quá khiêm tốn, đứa nhỏ này toàn thân khí thế chả nhẽ lại là làm bộ,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.