THẬT Ư- THẬT Ư- PHẢI LÀ HỒNG PHAI XANH THẮM - Trang 1142

Thịnh Hoành đứng dậy, thấy Vương thị không cam lòng không tình

nguyện, trầm giọng nói: ” Sau khi bà gả vào nhà họ Thịnh, tôi có động đến
một phần đồ cưới của bà chưa? Bà muốn để lại tất cả cho ba đứa nhỏ, tôi
cũng không có nửa câu ý kiến. Nhưng bà thử ngẫm lại, chị bà có thể có vận
tốt như vậy, mấy năm nay đồ cưới của chị ấy đi đâu! Không nói anh Khang
chi tiêu vô độ, còn có một phòng con trai con gái vợ lẽ, người nào kết hôn
đều không phải dựa vào đồ cưới chị bà, thế nhưng chị ấy có khóc lóc kể lể
gì không?!”

So với dì Khang, vận khí Vương thị thật ra không tệ, Vương thị nói

không ra lời.

Thịnh Hoành thấy sắc mặt bà ta hòa hoãn, tiếp tục nói: “Mặc Nhi và

Đống Nhi không cần nói tới, nhưng cái Minh đã được ghi dưới tên bà!
Được rồi, cho dù bà chuẩn bị cho Như Lan bao nhiêu, cái Minh cũng phải
bấy nhiêu! Muốn trách, thì trách bà dạy dỗ con gái không đúng, suýt nữa
gây ra tai họa liên lụy người nhà! Việc này bà nói với mẹ vợ, xem mẹ có
tán thành với bà hay không! Lúc trước chị em bà xuất giá, nhà ta thua xa họ
Khang hiển hách phú quý, chẳng lẽ mẹ bà đã phân đồ cưới chị em các bà
nặng nhẹ khác nhau?”

Vương thị có khổ không nói nên lời, cụt hứng ngồi phịch trên kháng,

chiếc khăn trong tay đã bị vò nát.

Thịnh Hoành lạnh nhạt nhìn Vương thị, lại chậm rãi nói thêm một câu

nữa: “Không chỉ như thế, lão phu nhân cho Minh Lan bao nhiêu đồ cưới bà
cũng không được hỏi!”

Trong lòng Vương thị căng thẳng, bỗng nhiên ngẩng đầu nhìn chồng,

phẫn uất nói: “Thế này là sao? Lão gia dặn dò tôi nào dám không nghe, đồ
cưới hai con bé như nhau thì như nhau đi! Nhưng hai đứa đều là cháu gái
lão phu nhân! Chẳng lẽ còn phân nặng nhẹ?!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.