THẬT Ư- THẬT Ư- PHẢI LÀ HỒNG PHAI XANH THẮM - Trang 1140

Viền mắt Vương thị phiếm hồng, nhớ tới công ơn của mẹ mấy chục năm

qua. Sau khi cưới gặp phải chuyện dì Lâm, Vương lão phu nhân liền đưa
người đến vừa răn dạy vừa hỗ trợ, nước mắt của bà ta từ từ chảy xuống:
“Đều là do tôi bất hiếu, mẹ luôn lo lắng thương nhớ tôi, nhưng tôi lại khiến
bà khó xử trước mặt chị dâu!” Vừa nói, vội vàng đưa khăn lên lau nước
mắt, lại cười nói: “Tôi nghe lão gia, đến lúc đó tôi tự mình dập đầu nhận
lỗi, cùng lắm thì để mẹ đánh một trận là được!”

Thịnh Hoành thấy thế, cũng cười thở dài: “Vậy mới đúng! Ai… Dệt hoa

trên gấm thì dễ, đưa than ngày tuyết mới khó, mấy ngày nay tôi coi những
người kia kết giao tình, lại luôn nhớ tới tình nghĩa nhà cha mẹ bà ngày đó,
hôm nay nhà ta đã khá hơn, thế nào cũng không thể vong ân.”

Trong lòng Vương thị cảm động, ánh mắt nhìn chồng tràn đầy nhu tình,

giọng nói kích động: “Mẹ thật không nhìn sai người, ông đúng là một
người nhớ tình nghĩa.”

Nói cái tốt xong, giờ đến phiên cái xấu, Thịnh Hoành lăn lộn quan

trường nhiều năm, rất thông thạo kỹ xảo nói chuyện, ông ta nâng chén trà
lên uống một ngụm, hỏi: “Hai con bé xuất giá, bà dự định chuẩn bị đồ cưới
mỗi đứa bao nhiêu?”

Nói đến đề tài này, sắc mặt Vương thị cứng đờ, mở cái lồng ấp trên bàn

sưởi, xách ấm trà tới châm đầy nước vào chén trà trong tay Thịnh Hoành,
động tác vừa chậm chạp vừa kéo dài: “Không phải đã sớm bàn xong sao!
Cứ như cũ mà làm là được, cần bao nhiêu thì bấy nhiêu.” Thấy Thịnh
Hoành vẫn nhìn mình chằm chằm, Vương thị biết không thể lập lờ, mới
không tình không nguyện nói: “Thật ra mà nói, tất nhiên phần Như Nhi lớn
hơn, thứ nhất thân phận Như Nhi cao quý, thứ hai…” Vương thị cắn môi
một cái, “Như Nhi lấy chồng tủi thân, đương nhiên phải chuẩn bị nhiều hơn
chút.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.