THẬT Ư- THẬT Ư- PHẢI LÀ HỒNG PHAI XANH THẮM - Trang 1250

Sau khi Minh Lan nói xong, vẫn thấy chưa thỏa mãn: “... Cũng may là

em, nếu là anh cả em, chậc chậc...Trung hiếu lễ nghĩa thuật lại rõ ràng một
lượt, chỉ sợ hôm nay chú Tư chú Năm bọn họ phải đi từ đường quỳ bái tổ
tông rồi!” Lời này không phải nói đùa, anh Trường Bách mặc dù nói rất ít,
nhưng một khi mở miệng, từng chữ như đao, miệng lưỡi sắc sảo, đối với
điểm ấy, mẹ ruột anh Vương nữ sĩ đã được lĩnh hội sâu sắc.

Khuôn mặt Cố Đình Diệp ủ dột hồi lâu tràn ra ý cười, hắn đưa tay nhéo

cái mũi nhỏ vểnh lên rất đáng yêu của Minh Lan, mặt mày tràn đầy tình
cảm, tiếng nói trầm thấp như rượu ngon ủ lâu năm: “Còn tưởng là đã ném
em vào trong ổ sói, vừa rồi tí nữa hù tôi toát ra mồ hôi lạnh.”

Minh Lan cắn chiếc đũa, cười tươi như hoa, gương mặt ửng đỏ, thì thầm:

“Em không sợ sói, chỉ sợ không ai cho em chỗ dựa.”

Trong lòng Cố Đình Diệp mềm nhũn: “Tôi là chỗ dựa của em! Em muốn

làm gì, tôi đều ủng hộ!”

Minh Lan một khi vui vẻ sẽ biểu hiện vô cùng đáng yêu, xuất ra bản lĩnh

vẫn thường dỗ lão phu nhân vui thích, dựa lên vai Cố Đình Diệp miệng
cười như miếng dưa nhỏ, quay quay như chú sóc con múc cháo gắp rau cho
Cố Đình Diệp, khiến cho Cố Đình Diệp dù hiểu biết nhiều, một nửa xương
cốt cũng mềm nhũn, chỉ hận hiện tại trời sáng choang, nơi này có nhiều
điều bất tiện.

Cố Đình Diệp mất tự nhiên ho khan hai tiếng, gắp vào trong bát của

Minh Lan viên bột nhồi thịt chưng hình anh đào, nói tránh đi: “Em…
Không muốn hỏi một chút chuyện của chú Tư chú Năm à?” Bình thường
nàng dâu mới gặp phải cảnh tượng này, không phải sẽ vội vàng hỏi han
chồng sao.

Minh Lan giờ mới nhớ ra: “Đúng, đúng rồi, tại sao vậy, không phải

chàng nói thái phu nhân đã đồng ý để chúng ta dọn ra ngoài rồi sao? Sao

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.