THẬT Ư- THẬT Ư- PHẢI LÀ HỒNG PHAI XANH THẮM - Trang 1268

Sáng sớm ngày thứ hai, lúc Thôi ma ma đến phòng tân hôn đã từng đợt

hương nồng đậm mụ mị tràn ngập chính phòng, hầu gái đỏ mặt hầu hạ
Minh Lan tắm rửa xong. Thôi ma ma đi vào đã thấy hai vợ chồng ngồi cạnh
nhau trên mép giường, Minh Lan dáng vẻ còn chưa tỉnh ngủ, Cố Đình Diệp
thì lại phấn chấn tinh thần, đang vui vẻ đặt chân nhỏ trắng như ngọc của
Minh Lan đặt trên đầu gối giúp nàng đi tất.

Thôi ma ma lại gần, nhịn không trừng mắt với chú rể mới, nhanh nhẹn

cầm lấy cái tất, hạ mình nói: “Cậu mau mau đi rửa mặt, cô chủ để tôi hầu
hạ ở đây được rồi.”

Cố Đình Diệp cũng không giận, đứng thẳng lên, khoác một cái áo rộng

rãi rồi đi về phía sương phòng. Thôi ma ma nhìn cho đến tận lúc hắn rời đi
rồi mới cúi xuống giúp Minh Lan đi tất xỏ giày, lúc mặc áo ngoài cho nàng
thì vô ý làm vén vạt áo nàng lên thì thấy một vệt màu đỏ mờ ám từ vai cổ
kéo dài đến ngực Minh Lan.

Thôi ma ma bèn dâng lên lửa giận, chỉ âm thầm nhịn chờ lúc lại mặt ba

ngày thì sẽ đi tố cáo.

Minh Lan thì đang cảm thấy ngủ so với không ngủ còn mệt hơn, eo cũng

không giữ thẳng được, còn đói đến mức ngực dán vào lưng, vừa nhìn thấy
thức ăn nóng hổi trên bàn mắt đã lóe sáng, phá kỷ lục ăn liền ba chén cháo,
suýt chút nữa no đến vỡ bụng. Khẩu vị Cố Đình Diệp cũng rất tốt, không
những ăn kha khá, nhìn dáng ăn của Minh Lan còn hớn hở tiếp thêm món
ăn cho nàng.

Minh Lan cảm thấy hắn giống như một kẻ lòng dạ thâm độc đang nuôi

heo, cố vỗ béo cho heo lớn rồi chờ ăn thịt. Nàng mạnh mẽ trừng mắt nhìn
đã thấy mặt mày hắn thâm sau, cười như không cười nhìn nàng. Minh Lan
đỏ mặt như thể rỉ máu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.