THẬT Ư- THẬT Ư- PHẢI LÀ HỒNG PHAI XANH THẮM - Trang 1278

thoải mái, trên mặt lại thể hiện hết sức vui vẻ, liên tục nói chuyện với Minh
Lan.

Minh Lan chịu đựng đến váng cả đầu, dứt khoát bưng chén rượu lên nhìn

Vương thị, ánh mắt chân thành trong suốt nói: “Chén rượu đầu tiên, con gái
xin kính phu nhân. Minh Lan khi còn bé ốm yếu, nếu không có phu nhân
cùng chị cả dốc lòng chăm sóc sợ là mạng nhỏ này đã sớm mất. Minh Lan
vô cùng biết ơn.” Nói xong chén rượu nâng lên cạnh sạch, lời này phần liên
quan đến Hoa Lan là thật.

Vương thị ướt viền mắt, một hơi uống cạn rượu, lôi kéo Minh Lan rất có

vài phần cảm động nói: “Con đứa trẻ này, ngày vui nói mê sảng cái gì!
Người trong nhà nói gì mà biết ơn với không biết ơn. Con từ nhỏ nghe lời
hiểu chuyện, so với mấy đứa lớn còn bớt lo hơn. Ta làm sao lại không
thương con?” Xúc động nổi lên, nói đến mức bản thân bà ta cũng tưởng
thật.

Mặc Lan sắc mặt trắng bệch cúi đầu không nói gì. Minh Lan liếc mắt

nhìn chị ta chỉ thấy Mặc Lan trang điểm cực kỳ trang trọng tinh xảo, phấn
trang điểm mỏng, búi tóc quy củ, khuyên tài tròn nghiêm chỉnh không đung
đưa, giống y như một phu nhân vợ cả tiêu chuẩn nhưng không che được
khóe mắt mệt mỏi căng thẳng, giữa lông mày hiện ra nếp nhăn lờ mờ do
suy nghĩ nhiều.

Minh Lan thở dài, nàng không hề muốn tính sổ thu nợ, chỉ hi vọng Mặc

Lan rõ ràng trong lòng, đừng có cho rằng mình không phải người ngoài,
trắng trợn yêu cầu gì đó, đầu tiên ở chỗ này phải dự phòng trước.

Nhìn mẹ con các nàng hòa thuận, dì Khang có chút chua chát: “Cái Minh

bây giờ có tiền đồ, sau này trong nhà cũng phải dựa vào cháu, cháu phải
nhớ kỹ mẹ cả đối xử với cháu tốt, không thể quên!” Bà ta mất đến một nửa
đồ cưới cho mấy đứa con vợ lẽ, vốn định chấp nhận mấy việc hôn nhân cho
xong, khổ nỗi họ Khang ỷ vào dòng dõi cao quý, nghèo cũng phải ra vẻ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.