THẬT Ư- THẬT Ư- PHẢI LÀ HỒNG PHAI XANH THẮM - Trang 1287

……

Nửa đêm, Minh Lan kéo kéo cái gối, đầu óc mơ màng, toàn thân ửng

hồng, hai gò má nóng như lửa đốt, nam nhân nằm trên người mình vẫn ôn
tồn, hơi thở nặng nề hết sức ái muội, cả người Minh Lan mềm nhũn, đầu óc
còn chút tỉnh táo, chỉ biết khàn giọng yếu ớt cầu xin:“…… Nếu ngày mai
em không thể rời khỏi giường, em, em không sống nổi nữa……”

Cố Đình Diệp vẫn không chịu bỏ qua, vừa dỗ nàng nghe lời, vừa đưa tay

thăm dò phía dưới, toàn thân Minh Lan bủn rủn, nóng nảy nói: “Làm việc
phải tiến hành theo chất lượng, phải làm từ từ có kế hoạch, sao chàng,
chàng…… Sau này chàng lại làm tiếp, tối nay em đã tốt hơn nhiều……”
Nghĩ đến biểu hiện vừa rồi của mình, Minh Lan tự cảm thấy rất tiến bộ, quả
thực có thể dùng một ngày ngàn dặm để hình dung. (mạnh mồm lắm, kêu
đau kêu mệt nhưng lúc nào cũng phải ra vẻ giường chiếu ta cũng không
thua kém đâu nhá)

Nam nhân nghe xong, buồn cười, khẽ cười rộ lên, giọng nói trầm thấp

khàn khàn như tiếng nỉ non: “Đúng là khỏe hơn nhiều…… Dừng thôi, lần
này tha cho em.” Tay còn bóp hai cái thật mạnh.

Rốt cuộc không thể quá mức, nhớ đến hai vành mắt thâm của nàng sáng

nay, hắn biết cần phải có chừng có mực. Huống hồ, tân hôn đã qua ba ngày,
nàng cũng phải bắt đầu quản lý việc nhà, thế nào cũng phải thừa dịp trước
khi bên kia với tay qua đây, để nàng rõ ràng công chuyện.

Hôm sau, Minh Lan vô cùng kiên định rời giường từ sớm, ngáp ngáp

chịu đựng để Đan Quất rửa mặt chải đầu thay áo quần cho mình. Hôm nay
Cố Đình Diệp mặc một bộ màu xanh ngọc nhạt trên tay áo khoác ngoài
thêu đòng đòng, ngọc quan cài tóc, thân thẳng như tùng, không giận tự uy,
vô cùng cao lớn anh tuấn. (đẹp zai thế)

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.