THẬT Ư- THẬT Ư- PHẢI LÀ HỒNG PHAI XANH THẮM - Trang 1329

“Tiên sinh vất vả rồi,” Minh Lan nói lời cảm tạ, “Tiên sinh là nhân vật

bực nào, nay lại phải để ý mấy việc vặt như vậy, thật sự là làm khó tiên
sinh!”

Công Tôn Bạch Thạch nhìn ngón tay Minh Lan chỉ vào đống sổ sách,

mặt lộ vẻ cười khổ: “Tôi vốn là người sơ sài thất thường, những thứ này
không phải là sở trường của tôi, từ khi Đô đốc lập phủ tới nay, lão hủ quả
thực là khổ không thể tả.”

Minh Lan ra dấu bảo Tiểu Đào bưng trà qua, mỉm cười nói: “Tiên sinh

không nên nói lời ấy, những việc vặt này nếu để Đô đốc đích thân xử lý, chỉ
sợ cũng như thế; cái gọi là giết gà dùng dao mổ trâu, nhưng nếu thật sự
dùng dao mổ trâu để giết gà, phần lớn là giết không tốt.”

Khóe miệng Công Tôn Bạch Thạch hơi nhếch lên, không khỏi mỉm cười:

“Lời này rất đúng!”

Trong lúc nói chuyện, hắn phát hiện Minh Lan ăn nói lịch thiệp, suy nghĩ

linh hoạt khác lạ, ông ta thấy vài phần thú vị, nhưng dù sao nam nữ khác
biệt, ông lại không phải là người hầu mà phủ Cố nạp khế, nói không bao
lâu, liền đứng dậy cáo từ, lúc đi để lại một gã sai vặt dẫn Minh Lan đến nội
thư phòng.

“Tiểu nhân tên gọi Cố Toàn, phu nhân cứ gọi Tiểu Toàn là được.” Cố

Toàn khoảng mười ba mười bốn tuổi, mặt tròn mắt nhỏ, vẻ mặt tươi cười
nhanh nhẹn, nhìn rất thông minh, hắn đi phía trước dẫn đường cho Minh
Lan, cười hì hì nói chuyện, “…… Gia là ân nhân có ơn cứu sống con, năm
đó con xin ăn trên đường, nếu không nhờ có gia ngay cả xương cốt tro bột
đã sớm chẳng còn.”

Minh Lan rất muốn nói, cũng không thể khẳng định, nói không chừng

cậu có thể lăn lộn thành bang chủ nữa đấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.