THẬT Ư- THẬT Ư- PHẢI LÀ HỒNG PHAI XANH THẮM - Trang 1355

Thải Hoàn nhớ kỹ, lại hỏi: “Nếu phu nhân muốn ấm trà thì làm sao?”

Tiểu Đào nhận cái phễu đựng than nóng vừa là quần áo vừa nói: “Ngày

thường chúng ta luôn có một người ở phòng sát vách, nếu cô chủ muốn cái
gì sẽ gọi chúng ta. Mau là cho xong xiêm y, còn phải vào trong sao gian
nữa.

Thải Hoàn do dự một lúc, cảm thấy thói quen này có chút kỳ lạ: “Vậy…

nếu lão gia cần cái gì thì sao?”

Tiểu Đào khó hiểu ngẩng đầu lên: “Lão gia muốn cái gì liên quan gì đến

chúng ta?”

Thải Hoàn bị hỏi ngược lại, lúng túng nở nụ cười: “Cái này, chúng ta

trước tiên là người hầu của phu nhân, sau mới là người trong phủ.”

Sắp tới lúc chạng vạng bỗng nhiên mây đen cuồn cuộn đến, bầu trời tự

dưng tối mờ mịt một góc, rồi một tiếng sấm từ đằng xa vang lên, hạt mưa to
như hạt đậu nành từng hạt từng hạt rơi xuống ngập trời, mưa rào ầm ầm đổ
xuống, giống như trong nháy mắt xối xả xuống mặt đất.

Nhìn bên ngoài mưa như trút, Minh Lan quay lại vỗ vai Tiểu Đào khen

ngợi liên tục: “May mà em đã thu xiêm y từ sau giờ Ngọ, đúng là liệu sự
như thần.” Tiểu Đào không biết khiêm tốn gật đầu nói: “Nô tỳ thấy phu
nhân nói rất đúng.”

Minh Lan rất kiên nhẫn dạy lại con bé: “Không phải, em phải nói ‘đây

đều là do cô chủ dạy tốt’ mới phải.”

Tiểu Đào được chỉ bảo còn học một biết mười: “Đều do phu nhân dạy

tốt, do phu nhân liệu sự như thần.”

Minh Lan cười tít mắt gật đầu tỏ ý khen ngợi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.