THẬT Ư- THẬT Ư- PHẢI LÀ HỒNG PHAI XANH THẮM - Trang 144

Mười hai chữ chỉ đúng mỗi ba chữ, chính xác có 25%. Trong lòng Minh

Lan rầu rĩ, tưởng nàng đường đường là sinh viên đi giả vờ mù chữ dễ lắm
sao?

Hôm đó, buồn lòng không chỉ có mỗi Minh Lan. Chiều tối, Thịnh Hoành

vừa hồi phủ, Vương thị liền bê nguyên lời nói của Thịnh lão thái thái
truyền đạt lại, còn giải thích theo ý mình thêm một lần nữa. Ngay cả quan
phục cũng chưa thay, Thịnh Hoành mang khuôn mặt u ám đến chỗ Lâm di
nương. Sau khi đóng cửa lại, bên ngoài không biết bên trong xảy ra chuyện
gì, chỉ nghe loáng thoáng tiếng khóc thất thanh, tiếng gào thét, cộng thêm
tiếng vỡ thanh thúy của mấy đồ sứ…

Sau khoảng nửa canh giờ, Thịnh Hoành xanh mặt bước ra. Nha hoàn

bước vào hầu hạ thấy cả phòng Lâm di nương hỗn độn. Nửa người Lâm di
nương bò trên kháng, khóc như mưa, tựa như cả người lả đi.

Sau khi biết được, tinh thần Vương thị phấn chấn hẳn lên, rót ba chén trà

đặc, sau đó chia ra mang đến cho Nguyên Thủy Thiên Tôn[‘] và Phật tổ,
thắp một nén nhang, miệng rì rầm, cho dù biết Thịnh Hoành ngủ ở thư
phòng cũng không thể làm giảm cảm hứng của nàng. Cái gọi là kẻ thù của
kẻ thù chính là bạn bè của ta, Vương thị quyết định từ nay về sau sẽ hiếu
thuận với lão thái thái gấp bội.

[“] Nguyên Thủy Thiên Tôn: là một vị thần tối cao trong Đạo giáo của

Trung Quốc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.