THẬT Ư- THẬT Ư- PHẢI LÀ HỒNG PHAI XANH THẮM - Trang 1484

nhìn lại chỉ thấy sắc mặt Cố Đình Diệp sa sầm, nàng không nhịn được nói:
“Làm sao vậy, thánh thượng ban thưởng có gì không đúng?”

Cố Đình Diệp trầm giọng nói: “Hoàng thượng bây giờ khó khăn, thật ra

không cần ban thưởng như vậy. Khó xử của ngài sao tôi có thể không biết.”

“Không phải nói quốc khố vẫn đầy à.” Minh Lan ngạc nhiên nói. Lưu lại

quốc khố đầy tràn chính là thành tích quan trọng nhất của tiên đế.

“Trong sổ sách thì đương nhiên là đầy đủ.”Cố Đình Diệp cười lạnh.

“Phía bắc cần giữ biên giới, phía nam thì có người Miêu và Miến Điện, còn
phải chỉnh đốn sau hai lần chiến tranh, khắp nơi đều cần tiền nhưng bộ hộ
khăng khăng không chi ra, một đám vô liêm sỉ, chỉ biết làm mấy chuyện vô
ích .”

“Hoàng thượng vì sao không ra lệnh răn dạy, giờ cả thiên hạ sợ là đều

nghĩ quốc khố vẫn đầy.” Sắc mặt Minh Lan nghiêm trọng.

Cố Đình Diệp hừ lạnh một tiếng: “Thứ nhất, nếu như hoàng thượng vừa

lên ngôi bèn đưa việc này ra không khỏi tỏ vẻ tiên đế không tài đức, cũng
may mà ba năm giữ đạo hiếu của Hoàng thượng sắp hết. Thứ hai…” Hắn
không biết có nên nói với Minh Lan hay không, hơi chần chừ.

“Thứ hai, tân đế vừa lên ngôi mấy năm, đều là mong mọi chuyện yên ổn,

hơn nữa hoàng thượng ở phiên đã nhiều năm, không hề có căn cơ trong
kinh thành, tất nhiên không thể lập tức ra tay chỉnh đốn.” Minh Lan tiếp lời,
chậm rãi nói: “Hơn nữa, so với họa quan lại sâu mọt thì khi đó thu dọn loạn
Kinh Vương Đàm Vương quan trọng hơn.”

Cố Đình Diệp cảm thấy trong lòng thoải mái, bàn tay nắm lấy cánh tay

trắng mịn như men sứ của Minh Lan, động tác dần buông lơi, nhỏ giọng
nói: “Hoàng thượng cũng không dễ dàng, vì thế buổi tiệc này chúng ta vẫn
nên làm đơn giản chút.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.