THẬT Ư- THẬT Ư- PHẢI LÀ HỒNG PHAI XANH THẮM - Trang 1487

Vốn chỉ tính toán làm quản đốc phân xưởng của xí nghiệp ở thị trấn, ai

biết nhảy một cái trở thành CEO của tập đoàn tài phiệt trong danh sách của
Forbes. Mong muốn cùng hiện thực khác biệt một cách nghiêm trọng.
Thành viên ban quản trị lại còn phủi tay bỏ mặc chủ tịch, ngay cả huấn
luyện trước cũng không có!

Nói là ăn bữa cơm đạm bạc nhưng khách đến cửa ngày mai đa phần

không giàu sang thì cũng cao quý, trong đó còn có một đám chờ để soi mói.
Minh Lan không thể làm gì khác hơn là nâng cao tinh thần gấp bội chuẩn bị
kĩ càng, kế hoạch viết hết tờ này đến tờ kia, công việc bày ra một việc lại
một việc, suy đi tính lại thân phận khách mời phải chiêu đãi thế nào, bàn
bày bát đĩa cũng phải có người kiểm kê, nước trà cùng món tráng miệng
hầu hạ trong bữa tiệc cũng không thể xảy ra sơ sẩy, nhà bếp cũng cần cẩn
thận trông giữ củi lửa, vân… vân. Minh Liên tục cùng mấy quản sự cân
nhắc xem có điểm nào sơ hở, mãi đến hai ngày cuối cùng mới ổn định chút.

“Làm hỏng thì sao bây giờ?” Minh Lan lo lắng buồn bã.

“Hỏng thì thôi.” Cố Đình Diệp buồn cười hôn cái trán ủ rũ của nàng, bị

Minh Lan đẩy ra, phồng má lên hét lớn: “Cũng không phải là chàng làm
hỏng.”

Cố Đình Diệp tóm lấy cánh tay nhỏ nhắn của nàng gặm từng ngón từng

ngón. Minh Lan rất muốn biến tay thành dao sắc, vặt luôn hai cái răng cửa
của hắn, có điều nhìn hàm răng trắng của hắn lại chùn bước. Cố Đình Diệp
cười ôm chặt eo mảnh khảnh của Minh Lan, tay kia giữ yên khuôn mặt nhỏ
của nàng nghiêm nghị nói: “Em đừng sợ, tôi hỏi em, bữa cơm này làm
hỏng tôi sẽ bỏ em sao?”

“Chuyện này… không đến nỗi đi.” Minh Lan nghiêng đầu. Đêm qua hắn

nhiệt tình hận không thể chết trên người nàng, làm loạn khiến eo chân nàng
giờ vẫn còn đau nhức.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.