THẬT Ư- THẬT Ư- PHẢI LÀ HỒNG PHAI XANH THẮM - Trang 1570

“Việc này không đơn giản!” Đan Quất đứng bên cạnh, chỉ tiếc sắt không

rèn thành thép khẽ nói. Minh Lan bị dọa giật mình một cái.

“Cô ta sao lại biết lão gia hồi phủ lúc nào?Làm sao lại trùng hợp như

vậy. Lão gia vừa bước vào cửa chân trước, chân sau cô ta đã đến rồi, rõ
rành rành cô ta cho đứa hầu đứng ở cửa nhìn chằm chằm, có tin tức là chạy
đi báo!” Mắt Đan Quất sáng lên, suy luận logic không chê vào đâu được,
“Hừ, hừ, giờ mới là ngày đầu tiên! Cô ta lấy đâu ra người sai khiến, làm
sao biết lão gia sẽ đi đường kia!”

“Cho nên…” Minh Lan giúp chị ta tiếp tục.

Đan Quất khẽ nghiến quai hàm: “Chị Thúy Vi nói, cô ta lập tức đi thăm

dò. Mấy người kia sau khi vào Khấu Hương uyển, dì Củng cùng Dung nhi
thật sự nghỉ ngơi, Thu nương này lại lén đi tìm Lại ma ma nói chuyện! Hừ!
Chả có đứa nào yên ổn cả!”Khuôn mặt xưa nay vốn đôn hậu của chị ta giờ
lại đầy căm phẫn.

“Như vậy thì có thể làm sao?” Minh Lan bật cười nói: “Lại ma ma cùng

Thu Nương vốn là cùng đến từ chỗ Thái phu nhân, bọn họ muốn nói
chuyện cũng không tính là có lỗi, ngay cả thật sự dò hỏi tin tức; trừ khi phải
cấm cửa cả Khấu Hương uyển, bằng không mấy người bọn họ muốn đi ra
vườn hay ra con đường kia, ngay cả tôi cũng không thể xen vào. Chỉ cần
gác cổng của viện này nghiêm ngặt chút là được.”

Muốn móc nối với nhau thì cũng đã móc nối xong rồi, có điều, nàng

cũng chẳng sợ bọn họ móc nối với nhau nhé.

Tiểu Đào ngơ ngác buồn bã: “Chẳng lẽ không có biện pháp trị bọn họ?”

“Chỉ là đứng ở đường nhìn chằm chằm, hoặc là tìm một vị ma ma nói

chuyện, cũng không tính là phạm lỗi gì.” Minh Lan lắc đầu nói, “Không
dưng lại gây sự đâu đâu, không chỉ mất công vô ích mà còn làm cho người
ta chế giễu, nói tôi không dung được người. Bây giờ đã có nội quy trong

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.