THẬT Ư- THẬT Ư- PHẢI LÀ HỒNG PHAI XANH THẮM - Trang 1572

Thu Nương ở bên cạnh thấy Đan Quất bưng một bát nước chè xanh vào,

liền vội vàng đứng lên, nhận chén trà từ bên trong khay cung kính đưa tới
bên Minh Lan: “Phu nhân xin mời dùng trà.” Minh Lan gật đầu, đỡ lấy
chén trà nhẹ nhàng hớp một ngụm. Đan Quất cúi đầu vểnh môi, quay người
vào buồng trong thu dọn cùng Tiểu Đào.

Con mắt Minh Lan đảo đến Dung nhi, chỉ thấy con bé cúi thấp xuống,

rụt cổ ngồi một chỗ. Minh Lan không nhịn được hỏi: “Dung nhi, con vừa
sang chỗ ở mới, đêm qua ngủ có ngon giấc không?”

Dung nhi ngơ ngác ngẩng đầu lên, ánh mắt nhìn Minh Lan có chút do dự

không hiểu, sau đó cúi đầu vẫn chưa trả lời. Thu Nương cuống lên vội vàng
nói; “Phu nhân thu xếp vô cùng tốt, giường chiếu đệm chăn đều thượng
hạng, mấy người hầu hạ cũng tận tâm, đêm qua tôi ngủ cùng Dung nhi ở
một phòng, con bé cả một đêm không dậy lần nào.”

Minh Lan nhìn chị ta mỉm cười: “Chẳng trách lão gia vẫn nói chị là

người chu đáo.”

Thu Nương bỗng nhiên ngẩng đầu, mắt có ánh lệ nghẹn ngào: “Tôi chỉ

sợ phụ sự giao phó của lão gia.”

Hồng Tiêu có mấy phần lúng túng, trên mặt vẫn vô cùng bình tĩnh, chỉ có

ngón tay không ngừng quấn quanh dải lụa bên hông có phần buồn bực.

Minh Lan lại uống thêm một hớp trà lớn, cố hết sức nhịn xuống mệt mỏi

do phải dậy sớm, tùy ý cười nói: “Sau này không cần thỉnh an sớm như vậy,
chúng ta ở đây ít người, cũng không cần nhiều quy củ. Từ mai giờ Thìn hai
khắc mới tới.” Vẫn nên tám giờ sáng đi làm.

Ánh mắt Thu Nương tha thiết, vội vàng nói: “Như vậy làm sao được?

Biết là phu nhân thương chúng tôi, có điều chúng tôi cũng không thể làm
rối loạn quy củ như vậy, hơn nữa lão gia chưa sáng đã vào triều, phu nhân

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.