THẬT Ư- THẬT Ư- PHẢI LÀ HỒNG PHAI XANH THẮM - Trang 1574

cũng không muộn. Sau này tôi sẽ cho người đưa mấy món đồ hầm sang, hai
người phải cần thận cho Dung nhi ăn. Thu Nương, chuyện này phải làm
phiền cô.”

Thu Nương gấp gáp lên tiếng, liên tục đáp vâng.

Minh Lan lại chuyển sang Hồng Tiêu, sắc mặt ôn hòa nói; “Đứa bé này

năm tuổi đã đến bên cô, bây giờ con bé đã đọc viết chưa? Biết bao nhiêu
chữ rồi? Đã đọc xong ‘Tam tự kinh’ rồi chứ?”

Hồng Tiêu giờ mới run lên, nhìn Minh Lan rồi lại nhìn sang Dung nhi, há

miệng quanh co nói: “Cái này… chuyện này… Dung nhi thân thể không
tốt, tôi cũng không dám thúc ép, giống như… hình như… đoán chừng biết
được mười chữ.”

Mặt Minh Lan mang mấy phần bất ngờ, Hồng Tiêu kinh hoảng đứng ở

một bên, không dám nói lời nào. Minh Lan nén giận nói: “Nhà chúng ta
như vậy, coi như không so được với cô Đình Xán của con bé đầy bụng thi
thư, Dung nhi cũng không thể có mắt mà như mù đi. Các cô chưa đến, tôi
đã nghe người ta nói dì Củng cùng Thu Nương là đến từ nhà dòng dõi thư
hương, rất có tri thức hiểu lễ nghĩa. Tôi lúc đó đã nghĩ, Dung nhi nhà chúng
ta thật may mắn, có thể được dì dạy dỗ bên người như vậy, sau này ngôn
ngữ cử chỉ ổn thỏa, biết đọc sách biết chữ là không cần lo rồi. Nhưng mà,
bây giờ…”

Nàng thở dài một hơi, ánh mắt chỉ trích đảo qua, nhìn chằm chằm Hồng

Tiêu đang không nhấc nổi đầu lên. Minh Lan ngừng một chút tiếp tục nói:
“Chuyện trước kia coi như bỏ qua, cô phải chiếu cố một chút! Lẽ nào sau
này thân thích bạn bè tới, Dung nhi cũng vẫn như vậy? Cũng không thể
nhốt trong nội viện cả đời không cho gặp người.”

Hồng Tiêu bị quở trách không nhấc đầu lên nổi, hôm qua cô ta vừa nói

cái gì mà ‘Thái phu nhân giao phó’ vân vân, hôm nay liền bị cái tát. Thu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.