THẬT Ư- THẬT Ư- PHẢI LÀ HỒNG PHAI XANH THẮM - Trang 162

Thịnh lão thái thái nghiêm nghị gật đầu, Khổng ma ma mới nói: “Tôi

biết bà thiệt thòi nửa đời người, ra sức cố gắng ấy vậy mà người mất tình
phai, cũng bởi tâm nguội lạnh mà không chịu tái giá, chỉ trông coi Thịnh
gia mà sống. Nhưng tôi hỏi bà, bà còn sống được bao nhiêu ngày nữa?”

Khổng ma ma thấy thần sắc Thịnh lão thái thái bi thương liền nói tiếp:

“Tĩnh An hoàng hậu trước khi lâm chung nói một hồi, nay tôi tặng lời cho
bà – Mưu sự tại nhân thành sự tại thiên, chúng ta là nữ nhân đời này không
dễ dàng gì, phàm là việc gì có thể làm thì làm, sau này làm sao đoán được ý
trời, cha mẹ sinh dưỡng khó khăn, tôi thế nào cũng không thể uổng phí đời
này, nên sống thì sống thật tốt, có một ngày liền sống tốt một ngày. Nếu bà
còn có tiếng nói ở đây, thì phải phát huy thật tốt, thấy bất bình phải nói,
thấy sai liền mắng, bắt đầu từ Kim Lăng đại tiểu thư nhà ta, chấn chỉnh quy
củ trong phủ, không nói đến bà có thể thoải mái hơn, còn có thể khiến con
cháu Thịnh gia lưu lại cái tốt, không phải sao, bà nói xem có đúng không
nào?”

Thịnh lão thái thái viền mắt đỏ hoe, cầm khăn nhẹ nhàng lau khóe mắt:

“Rốt cục là chị em lâu năm, nay cũng chỉ có bà nói với ta những điều này,
tâm ý của bà lần này ta xin ghi nhận… Tốt xấu gì ta cũng phải chống đỡ
được cho đến lúc con bé Minh lấy chồng.”

Khổng ma ma thấy khuyên bảo thành công thì cực kỳ vui mừng: “Bà có

thể nghĩ được như vậy là tốt rồi, cô Sáu còn nhỏ, ngày sau còn phải nhờ cậy
vào bà, không cầu nàng đại phú đại quý, có thể suôn sẻ tìm một người tốt là
được rồi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.