THẬT Ư- THẬT Ư- PHẢI LÀ HỒNG PHAI XANH THẮM - Trang 1647

Cố Đình Diệp ngẩn người một chút, cười nói: “Em đây là đang tra hỏi tôi

sao, mổ heo? Cướp bóc?”

Tại sao sau mổ heo lại là cướp bóc? Minh Lan rất nghi hoặc nhưng nàng

cũng không dây dưa vấn đề này, vẫn lắc đầu nói: “Không đúng, em từng
nghe Trang tiên sinh nói, trên cõi đời này nghề kiếm tiền nhiều nhất là buôn
bán năm thứ đơn giản: Muối, khai mỏ, thủy vận, buôn bán qua biên giới,
vận chuyển đường biển, nói cách khác, đều là những thứ triều đình cho
phép mới được buôn bán.”

Cố Đình Diệp chậm rãi thu lại nụ cười.

Minh Lan tiếp tục nói: “Những ngành buôn bán chủ lực này, tiền đầu tiên

ở trong tay ai?” Sắc mặt Cố Đình Diệp có chút khó coi, Minh Lan nhìn hắn,
gằn từng chữ: “Em không biết ở trong tay ai, nhưng cũng không ở trong tay
hoàng thượng.”

Vẻ mặt Cố Đình Diệp nghiêm túc, qua một hồi lâu mới gật gật đầu.

“Vốn là em cũng không cảm thấy gì? Nhưng có một ngày Công Tôn tiên

sinh để lộ một câu cho em, nói là quốc khố rõ ràng là trống không, em lúc
đó mới phát hiện phiền toái.” Minh Lan nhỏ giọng nói, “Em tuy là phụ nữ
nhưng cũng nhìn ra Hoàng thượng có chí lớn.”

Thông thường hướng của chí lớn thường là thu quyền bính, mà muốn có

quyền chủ yếu là phải có tiền và quân quyền. Tiền thì có, chỉ có điều không
ở trong quốc khố, quân cũng có, chỉ có điều không thường nghe Hoàng
thượng chỉ huy.”

Như vậy chuyện kế tiếp đơn giản thôi, không phải bọn họ bằng lòng

đường hoàng giao ra tiền quyền thì chính là Hoàng Thượng ‘mời’ bọn họ
giao ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.