THẬT Ư- THẬT Ư- PHẢI LÀ HỒNG PHAI XANH THẮM - Trang 1648

“Năm trước Bắc Cương đại thắng, đánh bừa mà trúng, còn để lại lỗ

hổng. Việc quân nơi đó nếu không làm tốt, Hoàng thượng có thể danh
chính ngôn thuận thay đổi người, cứ như vậy, mấy người đang chờ buôn
bán bên kia e là hãi hùng khiếp vía.” Minh Lan nhúc nhích người ra khỏi
người kia, đoan chính quỳ chân trên giường nghiêm mặt nói, “Chàng không
phải nói trước kia Hoàng thượng dự định phái Cảnh đại nhân đi Bắc Cương
trấn thủ sao? Sau đó, ông ta bị tố cáo.”

Cố Đình Diệp chau mày, nghiêm ngihj nói: “Nhưng mà ông ta cũng đã tự

mình kiểm điểm.” Ý tứ, Minh Lan đã đoán đúng một nửa.

Đằng sau một vị ngôn quan là cả một đám ngôn quan. Đằng sau một đám

ngôn quan là giới sĩ lâm thanh lưu. Bọn họ lấy tình cảm đồng môn đồng
niên làm ràng buộc, kết thành mạng lưới quan hệ vững chắc. Từ khi tiên đế
còn đó hơn hai mươi năm qua, không ít người đã cùng liên kết với quyền
tước thế gia, có thể coi như kết đảng. Bọn họ muốn tiền có tiền, muốn
quyền có quyền, muốn người có người, bất kể là nội cung, triều đình,
quânm đội, tại địa phương phủ huyện đều có thế lực có chỗ đứng.

Trời mưa đất trôi, hoa màu xui xẻo. Minh Lan không muốn làm người

nhà của bia đỡ đạn.

“Công Tôn tiên sinh nói rất đúng.” Cố Đình Diệp dừng lai một hồi lâu,

lẳng lặng nhìn Minh Lan rồi nói: “Ông ta nói em lương thiện trong sáng,
tấm lòng rộng lượng, tuy là nữ tử nhưng có năng lực có mưu kế.”

“Tiên sinh quá khen.” Trên mặt Minh Lan hiện lên áng đỏ.

“Nhưng mà em chưa bao giờ hỏi tôi việc triều chính.” Cố Đình Diệp

ngạc nhiên nói.

Minh Lan ôm đầu gối, thân thể nhỏ nhắn cuộn lên, ngượng ngùng nói:

“Bà nội đã nói không nên hỏi loạn chuyện công sự của chồng, chàng nếu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.