THẬT Ư- THẬT Ư- PHẢI LÀ HỒNG PHAI XANH THẮM - Trang 1650

Cố Đình Diệp nhìn thẳng một lúc thở dài: “Em vẫn nên làm phụ nữ đi.”

Hôm sau trời vừa sáng, Minh Lan liền cùng anh em họ Đồ dẫn người hầu

cùng hộ vệ ra khỏi cửa, trước sau có chừng ba, bốn xe hai ngựa kéo. Minh
Lan ngồi ở chiếc thứ hai, bên cạnh là Tiểu Đào hưng phấn cả đêm không
ngủ được, dọc theo đường líu ra líu ríu không yên được lúc nào.

“Tám đời không được ra cửa!” Lục Chi không nhịn được chế nhạo, ”

Chúng ta cũng không phải chưa từng đến thôn Tiểu Vũ.” Chị ta lạ quay lại
nói với Minh Lan, “Phu nhân ngủ thêm một chút không? Tránh cho đến nơi
lại mệt mỏi.”

Minh Lan mơ hồ gật đầu, nàng vốn yêu nhất ngủ dậy trễ, giờ vẫn chưa

tỉnh táo hoàn toàn. Tiểu Đào nhanh nhẹn trải chăn cho nàng dựa vào nằm
xuống, mới quay sang nói khẽ cùng Lục Chi: “Chị Tần Tang cùng con bé
Thúy Tụ lần này không thể đi có vẻ rất tủi thân, em ra cửa, n mắt Thúy Tụ
cũng hoe hoe đấy.”

Lục Chi lén nhìn xuống Minh Lan, thấy nàng giống như đã ngủ thiếp đi,

khẽ khàng: “Chúng ta cũng không thể đi hết, phải lưu lại người trông nhà
mà! Chị Thúy Vi lại không thể ở đó cả ngày, em yên tâm người bên ngoài
sao!”

“Em đây đương nhiên hiểu, không cần chị phải nói mà!” Tiểu Đào xoa

xoa lỗ tai, “Nhưng mà Nhược Mi không phải muốn ở lại à? Làm chi phải
mang chị ta theo, nhìn bộ dáng bất đắc dĩ của chị ta mà xem.”

Lục Chi bĩu môi, khinh thường nói: “Con bé kia tâm tư không yên, phu

nhân sợ nó bày trò dứt khoát mang nó đi, nói không chừng… tìm cho nó
nhà chồng ở thôn trang?” Nói một lúc, câu chuyện xoay vòng, cố ý trêu
ghẹo Tiểu Đào, “Tiện thể cũng tìm cho cô bé Tiểu Đào một mối!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.