THẬT Ư- THẬT Ư- PHẢI LÀ HỒNG PHAI XANH THẮM - Trang 1649

cảm thấy nên để em biết thì sẽ nói cho em biết.” Có vài lần kỳ thực nàng rất
muốn hỏi.

Cố Đình Diệp liếc nhìn nàng rất lâu, ánh mắt sâu thẳm khó dò rồi chậm

rãi nói: “Khi tôi còn bé, ông già thường giảng giải cho tôi, minh thương dễ
tránh, ám tiễn khó phòng. Bao nhiêu tướng lính thông thạo hành quân đánh
giặc đều chết ở thời bình. Nếu tôi có cơ duyên trên chiến trận nhất định
phải chú ý hành tung, không để cho bị bắt nhược điểm.”

Minh Lan nghe mà hoảng sợ, ngón tay lập tức tóm chặt cánh tay của

người kia, Cố Đình Diệp ôm nàng vào trong lồng ngực của mình dỗ dành,
nhẹ nhàng nói: “Em yên tâm, ngôn quan dù yêu thanh danh nhưng cũng
không phải ngốc, biết người nào có thể tố, người nào không thể tố. Hoàng
thượng giờ chính là lúc đang cần dùng người, đừng nói tôi hiện giờ vô sự,
chính là lão Cảnh cũng không có việc gì.”

Hai cánh tay hắn ôm trọn Minh Lan, thân thể hai người dán vào nhau

thật chặt, lặng lẽ nằm ở đó có thể nghe tiếng tim đập của nhau. Cố Đình
Diệp cười lên, hôn xuống khuôn mặt nhỏ của Minh Lan: “Sau này em
muốn biết cái gì, tôi cho em biết.”

“Vâng!” Minh Lan gật đầu cười, vươn tới ra sức hôn dưới mũi hắn một

cái, nháy mắt nói: “Chàng ở bên ngoài lo nghĩ nhiều, em không giúp đỡ
được gì, ít nhất cũng không làm chàng thêm phiền chuyện trong nhà!”

Cố Đình Diệp cảm động trong lòng, xoa xoa đầu Minh Lan chợt thủ thỉ:

“Cha vợ nhìn xa trông rộng, nuôi con trai con gái đều rất tốt.”

Minh Lan hé đầu ra từ trong lồng ngực hắn, có vài phần đắc ý nói: “Hồi

xưa Trang tiên sinh có nói, nếu em sinh ra là nam nhi nhất định là rất có
tiền đồ.” Hai người dây dưa, vạt áo Minh Lan đã buông ra một khoảng lớn,
lộ ra đường cong trắng như tuyết, phủ hờ lên cái yếm màu vàng nhạt thêu
cánh sen xanh biếc, viên tròn đẫy đà bên trong khẽ rung động.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.