THẬT Ư- THẬT Ư- PHẢI LÀ HỒNG PHAI XANH THẮM - Trang 1655

Xe ngựa tới cửa, vị thấp thấp đen sì kia lập tức tiến lên quỳ xuống, lớn

tiếng nói: “Tiều nhân là lão Ba, xin thỉnh an phu nhân. Phu nhân đi đường
cực khổ, bên trong đều đã chuẩn bị sẵn sàng để đón phu nhân.”

Tiểu Đào cùng Lục Chi xuống xe, chắp tay mà đứng, nháy mắt ra dấu

với Đan Quất. Đan Quất khẽ gật đầu.

Bên trong truyền ra giọng nói nhã nhặn: “Quản sự Ba mau đứng lên, ông

cực khổ rồi, tối như vậy vẫn chờ ở cửa, ta tới không phải lúc rồi.”

“Nào có chuyện!” Đuốc chiếu đến, lão Ba vẫn tiếp tục xu nịnh lấy lòng,

“Phu nhân là quý nhân, có thể đến nhìn thôn trang là phúc của chúng tôi,
chúng tôi chờ mong còn không hết.”

Minh Lan cũng không nói nhiều, chỉ hỏi: “Lão gia đã tới?”

Lão Ba cúi đứng dậy đáp: “Lão gia buổi chiều liền cho người đến truyền,

nói nuộn một chút sẽ đến.”

“Được rồi, ông lưu lại mấy người ở cửa chờ lão gia, chúng ta đi vào

trước.” Minh Lan yên tâm.

Lão Ba cao giọng đáp lại, tức thì cửa lớn mở ra, xe ngựa chậm rãi vào

trong thôn trang, vú già hầu gái đi theo sau.

Nhà chính trong thôn trang đã sáng đèn từ lâu, chỉ thấy đồ đạc bên trong

đều được lau chùi sạch sẽ, đồ vật trong phòng cũng bày ra chỉnh tề. Minh
Lan khẽ gật đầu, vào trong phát hiện đã sắp xếp nghiêm chỉnh. Đèn lồng
sừng dê nàng thường dùng đã đặt ở trên bàn đầu giường, bàn tròn gỗ lê đã
bày một bộ đồ uống trà bằng sứ vẽ hoa, miệng ấm còn tỏa ra hương trà.
Minh Lan ngửi một hơi, chính là trà hoa lài kim quế nàng thích uống
thường ngày.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.