THẬT Ư- THẬT Ư- PHẢI LÀ HỒNG PHAI XANH THẮM - Trang 1698

thể trắng mịn như tuyết hiện lên từng vân hồng, mê người giống như vết
son nhòe, hai chân mềm mại trên eo hắn chẳng còn sức lực gì. Hắn làm bộ
muốn đặt chân nàng lên vai, nàng biết rõ lợi hại, sợ đến run cầm cập, vội vã
quấn chân lên eo tráng kiện của hắn, lần này, phía bên trong co thắt một
hồi, ngược lại càng kích thích hắn khàn khàn gầm lên, giống như nổi cơn
điên mút cắn cổ nàng, bàn tay to lớn ra sức văn vê ngực nàng.

Trời đất hỗn độn. Minh Lan ôm gương mặt đang cúi trước ngực mình,

mái tóc dày đen nhánh đã sớm bị mồ hôi làm ướt, hai người thở gấp, thân
thể nàng cực kì tê dại, giống như hóa thành một vũng nước, hết lần này đến
lần khác nũng nịu kêu ‘anh ơi, chú ơi’, xin khoan dung một trận, cái gì dễ
nghe đều nói hết, chỉ hy vọng hắn mau kết thúc.

Hơi thở gấp gáp dần dừng lại, Cố Đình Diệp hổn hển một hơi, ôm thân

thể nóng ấm của nàng hôn, hơi thở ám muội bên gò má nàng, khàn khàn
gấp gáp “Bé con ngốc nghếch, khóc cái gì, không biết việc này sung sướng
biết bao sao?”

Minh Lan bủn rủn thả người trên giường, giống như không còn chút sức

lực nào, than không ra hơi ” …tận mấy lần, xương sống thắt lưng của
em…”

“Chúng ta đi ngâm suối là hết đau.” Cố Đình Diệp xoa xoa khối mềm

mại trước ngực nàng, trắng mịn ấm áp giống như sữa dê tươi.

Minh Lan lại nóng mặt lên, ra sức lắc đầu, lập tức chui vào trong đống

chăn lụa mỏng. Từ lần trước bị hắn nhốt trong suối nước nóng, thân thể
trần truồng lại bị hắn đặt trên mặt đá bên suối, ở trên mặt ao nhiễu nhương
suốt hai canh giờ, nàng cũng không dám xuống suối nước nóng nữa.

May mà hắn được hoàng đế cho nghỉ không quá lâu, qua mấy ngày hai

người liền hồi phủ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.